Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 429: Cảm xúc không khống chế được


Chương trước Chương tiếp

Thu thập t?nh b?o, Mục Thi?n Th?nh ở nước ngo?i cũng kh?ng tệ lắm, ở trong nước th? hơi gấp. Mục Thi?n Dươngtrực tiếp bảo anh li?n hệ với Long Diễm Minh, anh vừa li?n hệ vừa nghĩ: Kh?ng tin c?i tổ chức gi?n điệp n?y, những thứ n?y đều l? đầu rắn... hừ hừ!

Long Diễm Minh c? mạng lưới t?nh b?o của ch?nh m?nh, tra được Triệu Mỹ Na vẫn c?n kh?ng kh?, mới v?i ph?t đ? gọi điện thoại tới: ?H?m trước Triệu Tiết Na v? một qu? c?ng tử xuất ngoại đi c?ng, hai người đang ở trong t?nh y?u cuồng nghiệt, kh?ng chừng ng?y mai l? cưới rồi.

T?m lại, Triệu Mỹ Na l? người thức thời, chắc đ? sớm qu?n Mục Thi?n Dương, kh?ng c? khả năng b?y ra vụ mưu s?t kia để nhằm v?o anh. Thi?n kim đại tiểu thư vẫn l? cực kỳ cầm được th? bu?ng được, c?ng Mục Thi?n Dương quan hệ l? nh?n tr?ng điều kiện b?n ngo?i của anh, khả năng l? rất th?ch, nhưng kh?ng đến nỗi sống đi chết lại, hiện tại bị tơi v?o v?ng danh viện kinh th?nh, hẳn kh?ng l?m chuyện nh?m ch?n như thế.

Nhưng Mục Thi?n Dương đ? kh?ng b?nh tĩnh, nghe được người kh?c n?i chạy ra nước ngo?i, c?ng cảm thấy c? thể l? c? ta, tr?n người to?t mồ h?i lạnh, người gặp dịp th? chơi, lần n?y th? tốt rồi, tự tạo nghiệt th? kh?ng thể sống!

Thi?n Tuyết an ủi Uyển T?nh ở trong ph?ng ngủ hồi l?u, đầu ?c UYển T?nh đ? h?m nhập tử ho?n to?n, nhận định ch?nh m?nh đ?ng chết, c? lỗi với Từ Khả Vi, căn bản kh?ng c? nghe thấy lời c?.

Uyển T?nh kh?ng n?i lời n?o, bắt đầu kh?ng c? ti?u cự nh?n về một chỗ, về sau lại nhắm mắt lại, Thi?n Tuyết kh?ng biết t?m tư của c?, cho rằng c? mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, cũng kh?ng n?i th?m g?, qua một l?c, ph?t hiện c? im lặng, nghĩ l? c? ngủ thiếp đi, thử gọi một tiếng, thấy c? kh?ng phản ứng, liền rời khỏi ph?ng,

Đi v?o ph?ng kh?ch, Mục Thi?n Dương hỏi: ?Uyển T?nh thế n?o??

?Ngủ thiếp đi rồi.? Thi?n Tuyết mệt mỏi ngồi xuống.

?Anh đi xem sao.? Mục Thi?n Dương vội v?ng chạy v?o ph?ng.

Thi?n Tuyết thở d?i với mục Thi?n Th?nh: ?Hy vọng sớm ph? ?n xong một ch?t, để c? ấy đừng suy nghĩ mi?n man.?

-

Mục Thi?n Dương chạy v?o gian ph?ng nh?n tho?ng qua, thấy Uyển T?nh ngủ tr?n giường, thở d?i nhẹ nh?m một hơi, anh y?n lặng ngồi cạnh v?i ph?t, thấy c? ngủ y?n, ch?nh m?nh cũng b?nh tĩnh trở lại, người b?nh tĩnh, đầu ?c liền s?ng l?n, lập tức nghĩ đến rất nhiều chuyện, lại đi thảo luận với Mục Thi?n Th?nh.

T?m uyển T?nh bị gi?y v?, m?ng tay đ?m s?u v?o thịt, c? vẫn kh?ng ngủ, chỉ l? nhắm hai mắt m? th?i, nghe được anh đi ra ngo?i, chậm r?i mở mắt ra, ngồi dậy.

C? giống như u hồn đi đến b?n cửa số, k?o cửa sổ ra, nửa người b?n tr?n l? ra ngo?i, gi? thổi v? v? qua mặt, t?c cuồng loạn ở ngay trước mắt...

C? cầm lấy song sắt cửa số, kiễng ch?n l?n, người hướng ra b?n ngo?i, trọng t?m từ từ kh?ng đặt ở trong ph?ng. C?nh tay c? run rẩy, nước mắt theo hai b?n g? m? rơi xuống, kh?c r?ng n?i: ?Thi?n Dương....?

C? biết, chỉ cần c? bu?ng nhẹ tay, c? sẽ nhảy xuống, đ?y l? bao nhi?u tầng, hơn mười tầng? T?m lại l? hơn mười tầng, cao như vậy, c? nhất định sẽ chết, sẽ ho?n to?n được giải tho?t. Cũng được nh?n thấy mẹ, c? c? thể s?m hối với b?, kiếp sau vẫn l?m con g?i của b?, cả đời kh?ng lừa dối b?....

Nhưng l?, mẹ c? thể muốn c? l?m con g?i của m?nh tiếp kh?ng? Nhất định l? chỉ thấy thất vọng với m?nh, chắc chắn kh?ng muốn nhận m?nh rồi!

?Mẹ...? Trong đầu ?c Uyển T?nh trống rỗng, nhưng giống như nhiệm vụ g? đ? c?n chưa ho?n th?nh, c? lại vẫn kh?ng thể chết được. C? từ từ ngẩng đầu, lui về trong nh?, lui đến g?c tường, th?n thể cuộn tr?n th?nh một cục: ?Mẹ đừng tr?ch con... về sau con sẽ nghe lời, sẽ nghe lời... mẹ đừng kh?ng nhận con...?

Ba anh em Mục gia ở b?n ngo?i, chỉ nghĩ l? Uyển T?nh ngủ thiếp đi, căn bản kh?ng biết cảm x?c của c? đ? biến h?a nghi?ng trời lệch đất.

Mục Thi?n Dương lo lắng, kh?ng đến một giờ lại trở về ph?ng xem, thấy c? lui v?o g?c tường, hoảng sợ: ?Uyển T?nh!?

Thi?n Tuyết v? Thi?n Th?nh c?ng nghe, cũng vội v?ng chạy tới...

Mục Thi?n Dương ?m c? về tr?n giường, kinh ho?ng hỏi: ?Kh?ng phải em đang ngủ sau? Sao lại dậy??

MỤC Thi?n Th?nh nh?n tho?ng qua vẻ mặt đờ đẫn của c?, lại nh?n cửa sổ rộng mở, gi? thổi khiến bức m?n lạnh run, trong l?ng anh sợ h?i, n?i với Thi?n Tuyết: ?Ch?ng ta đi ra ngo?i trước.?

Thi?n Tuyết nh?u m?y, cảm thấy c? phần kh?ng đ?ng, nhưng lại kh?ng n?i ra được.

Sau khi trở lại ph?ng kh?ch, Mục Thi?n Th?nh n?i với c?: ?Gần đ?y gi?m s?t chặt chẽ chị d?u một ch?t, anh chỉ sợ c? ấy kh?ng chịu nổi.?

?C? ? g???

?Hy vọng l? anh nghĩ nhiều đi...?

Thi?n Tuyết sửng sốt một phen, mạnh mẽ trừng to mắt: ?Anh l? n?i...? trong l?ng c? cũng sợ h?i, kh?ng d?m n?i ra, chỉ cảm thấy sau lưng to?t mồ h?i lạnh.

Mục Thi?n Dương vẫn kh?ng nghĩ đến những thứ n?y, thấy Uyển T?nh mang vẻ mặt n?y chỉ l? đau l?ng v? thương t?m, khổ sở muốn kh?c.

?Em đừng như vậy?? Anh thống khổ n?i: ?Em kh?ng vui th? cứ kh?c hết ra, đừng k?m n?n, chỉ đau l?ng...?

Uyển T?nh dựa v?o tr?n người anh, kh?ng kh? trầm lặng, ?nh mắt h?p lại, tất cả đều l? mỏi mệt.

?Thi?n Dương... em mệt mỏi qu?.?

?mệt th? nghỉ đi.? Mục Thi?n Dương thấy c? rốt cuộc cũng bu?ng lỏng, thở d?i nhẹ nh?m một hơi: ?C?n c? anh, em kh?ng cần lo lắng, anh sẽ điều tra sự việc r? r?ng.?

Uyển T?nh s?u xa nh?n anh, đột nhi?n bưng mặt anh, ấn một c?i l?n m?i anh, giống như l? xa nhau sau c?ng.

C? mệt mỏi qu?... t?m t?nh thiện lương thật mệt.

C? biết nhiệm vụ g? đ? của c? chưa ho?n th?nh, c? vẫn chứ bắt được thủ phạm giết chết mẹ, xong xu?i chuyện n?y, th? kh?ng c?n g? lo lắng rồi...

C? thật sự mệt mỏi qu?...

Mẹ... Con c? thể tới t?m mẹ...

Uyển T?nh bu?ng anh ra, chậm r?i nằm ở tr?n giường...

Mục Thi?n Dương ngẩn ra, c? ch?t lo lắng nh?n c?: ?Em... em ngủ một giấc đi.? Đắp chăn cho c?, anh đi ra đ?ng cửa sổ lại, nghi ngờ nh?n qua, c?i đầu vừa thấy tr?n ch?n như nhũn ra.

Anh quay đầu nh?n c? một c?i, thầm t?nh l? m?nh nghĩ nhiều, lập tức k?o cửa sổ lại, kh?a lại, ng?n tay hơi run rẩy.

C? n?n l? kh?ng c? việc g? đi? Chỉ l?, cảm x?c hạ xuống m? th?i... c? chỉ l? ra h?ng gi? m? th?i

Trong l?ng anh run rẩy, d?ng sức nắm lấy bức m?n, đột nhi?n kh?ng d?m rời khỏi ph?ng.

?Uyển T?nh?? Anh đi qua, n?i ở b?n tai c?: ?Nếu em kh? chịu, c? vấn đề g? kh?ng giải quyết được, c? thể n?i cho anh biết, anh sẽ một mực ở b?n cạnh em.?

Uyển T?nh nh?n anh một c?i, để lộ một nụ cười trắng xanh: ?Em biết... em biết anh rất y?u em, em cũng cực kỳ y?u anh...? Nhưng l?, c? kh?ng thể c? lỗi với mẹ được...

Đ?y l? một lần c? n?i thương anh đi? Nhưng anh thấy gương mặt t?i nhợt của c?, kh?ng thể cao hứng nổi, ngược lại chỉ thấy lo lắng. Đột nhi?n anh kh?ng d?m để c? rời khỏi tầm mắt của m?nh, đơn giản ngồi xuống b?n giường, cầm tay c?, cảm thụ được mạch đập v? sự ấm ?p của c?.

?Uyển T?nh, em c?n c? anh... em c?n c? anh.? Em đừng qu?n, ng?n lần đừng qu?n.

Kh?ng biết qua bao l?u, Thi?n Tuyết đi v?o gian ph?ng, vỗ vai anh: ?N?n ăn cơm chiều rồi.?

Anh ho?n hồn lại mới thấy lần n?y thực sự l? Uyển T?nh đ? ngủ thiếp đi.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...