Băng Nữ Sủng Phu
Chương 55: Sinh con bình an
“Ta muốn đi vào!” Nàng muốn đi vào , nàng muốn tận mắt thấy lúc Tử Uyên sinh con, nàng muốn bồi ở bên người Tử Uyên ,nhìn hắn bình yên vô sự sinh ra đứa nhỏ!
“Mạnh tiểu thư, phòng giải phẫu là không cho phép người nào ngoài nhân viên y tá của bệnh viện vào, ngài cũng đừng làm chúng tôi khó xử.” Bác sĩ xấu hổ cự tuyệt, tuy rằng bên trong người sinh đứa nhỏ là nam nhân, nhưng là vô luận như thế nào, phòng giải phẫu đều là không cho phép người ngoài tiến vào a.
“Ta muốn đi vào.” Mạnh Phi Vũ có chút lo lắng, mĩ nhan chỉ còn ba phần lạnh như băng, rất có xu thế tiếp tục giảm xuống.
Bác sĩ mất tự nhiên kéo kéo áo trắng, nữ nhân này thật sự có chút khủng bố.
“Ngài thật sự không thể vào…… A, Mạnh tiểu thư, ngài, ngài đang làm cái gì?” Bác sĩ trợn to mắt, hắn không thể tin được nhìn Mạnh Phi Vũ.
“Làm cho ta đi vào!” Lại nhắc lại mục đích của chính mình, tay Mạnh Phi Vũ hướng bác sĩ di gần một chút, trên tay của nàng đúng là đang cầm khẩu súng lục không bao giờ rời khỏi người nàng.
“Ta, ta, được…được rồi, Mạnh tiểu thư, ngài đừng kích động, ta sẽ cho ngài đi vào là tốt rồi, chẳng qua, ngài không thể làm ảnh hưởng khi chúng tôi làm việc, bằng không sẽ rất ảnh hưởng tới Tử tiên sinh.” Ở lúc sinh mệnh đã bị uy hiếp thời điểm, vốn là người rất nguyên tắc cũng sẽ lựa chọn thỏa hiệp.
Bởi vì, thế giới này, người không sợ chết hình như thật sự rất ít, rất ít.
……
Bên trong phòng giải phẫu
“Bác sĩ, tình huống của bệnh nhân rất đặc biêt, dựa theo kế hoạch của chúng ta cần so với phụ nữ có thai bình thường giải phẫu sẽ khó khăn hơn một ít, hơn nữa, thai nhi phát triển quá nhanh, so với thai nhi bình thường cũng lớn hơn nhiều, cho nên, sẽ có nguy hiểm nhất định.”
“Ân, ta biết, hiện tại mà bắt đầu giải phẫu đi.”
Bình thường sinh mổ có vẻ dễ dàng hoàn thành hơn, tuy rằng đối cơ thể mẹ có ảnh hưởng nhất định, nhưng trên cơ bản xem như không có nguy hiểm.
Nhưng là Tử Uyên sinh mổ thì có vẻ nguy hiểm, không phải chỉ là vì hắn là nam nhân, lại bởi vì thai nhi trong cơ thể hắn so với thai nhi bình thường lớn hơn nhiều, hơn nữa,vị trí thai khác biệt, cùng với phụ nữ có thai bình thường có khác biệt rất lớn.
Bên trong phòng giải phẫu không khí rất là khẩn trương, nhất là bởi vì một bên còn có một nữ nhân mặt lạnh lùng cầm súng như là muốn giết người.
“Phi Vũ, ta, ta không sao.” Tử Uyên vừa mới được gây tê, đã dần dần không còn cảm giác đau đớn, thần chí cũng dần dần mơ hồ, nhưng là, khi hắn nhìn đến Mạnh Phi Vũ ở một bên ánh mắt lúc này đầy vẻ quan tâm lo lắng, như cũ là nhịn không được nói ra tiếng an ủi .
“Ân, ta biết.” Nàng là biết, nhưng còn khẩn trương hơn, hơn nữa, Tử Uyên nhìn không tới chỗ bác sĩ đang cầm dao phẫu thuật chuẩn bị giải phẫu cho hắn.
Nắm chặt súng trong tay, Mạnh Phi Vũ nhịn xuống xúc động muốn giết người!
Nàng thề, nàng về sau không bao giờ nữa làm cho Tử Uyên mang thai nữa, cái này so với nàng sinh con còn khủng bố hơn!
“Bác sĩ, bệnh nhân hô hấp có chút dồn dập, tim đập cũng có chút không bình thường.” Y tá đột nhiên nói với bác sĩ.
“Dưỡng khí!” Bác sĩ đối với tình huống như vậy sớm đã có dự tính, cho nên rất nhanh chóng liền phản ứng được, chính là, ở một bên Mạnh Phi Vũ vốn không có bình tĩnh được như thế.
Mạnh Phi Vũ mạnh mẽ tiến lên từng bước, gắt gao nhìn chằm chằm Tử Uyên đã nhắm lại hai mắt, hắn hiện tại đã ngủ say bởi vì thuốc gây tê.
Không có việc gì, trăm ngàn không cần có việc! Mạnh Phi Vũ gắt gao nắm chặt hai tay, ở trong lòng yên lặng vì Tử Uyên cầu nguyện.
Mạnh Phi Vũ tin tưởng thế giới này là có thần phật tồn tại, nhưng là nàng cũng không tin tưởng thần phật có thể vì nhân loại làm cái gì, nên cũng không có hướng thần phật đi yêu cầu cái gì, bởi vì, Mạnh Phi Vũ tin tưởng sinh mệnh của chính mình là phải chính mình nắm chắc, chính là, hiện tại, Mạnh Phi Vũ thật sự cầu nguyện ông trời, hy vọng Tử Uyên có thể bình an đem đứa nhỏ sinh ra.
……
Thời gian một giây một trôi qua, nhịp tim đập của Tử Uyên vài lần xuất hiện sự dị thường, nhưng là cuối cùng không có gì nguy hiểm, chính là, Mạnh Phi Vũ ở một bên đã khẩn trương đến mức móng tay bấm chặt vào trong tay mà không biết.
Rốt cục, rốt cục, ở lúc Mạnh Phi Vũ thật sự muốn bắn chết người, đứa nhỏ đã được lấy ra, một tiểu nam hài nho nhỏ, khuôn mặt nhăn nhăn được y tá ôm vào trong ngực, một thân vết máu!
“Oa!” Đứa nhỏ được y tá ôm ở trong lòng khóc lên, Mạnh Phi Vũ tiến lên cau mày nhìn hài tử, thật sự không thể tưởng được đây là đứa con của chính mình.
Xem qua đứa nhỏ, Mạnh Phi Vũ liền lập tức đi đến bên cạnh người Tử Uyên .
“Bác sĩ, hắn thế nào ?” Tử Uyên vẫn hôn mê như trước, tuy rằng hô hấp đã bình thường, nhưng là Mạnh Phi Vũ vẫn có chút lo lắng như cũ.
“Mạnh tiểu thư, cuộc giải phẫu rất thành công, Tử tiên sinh đã không có chuyện gì, bất quá bởi vì chưa hết thuốc gây tê, phải mất thêm một thời gian nữa mới có thể tỉnh lại được.” Bác sĩ nói xong cũng lộ ra một nụ cười thoải mái, hắn thật sự sợ hãi nếu bệnh nhân này chết, thì hắn cũng sống không được !
Bởi vì mỗi lần bệnh nhân hô hấp không bình thường, hắn có thể cảm giác được độ ấm trong phòng giải phẫu liền giảm xuống, lại một lần, hắn thậm chí cảm giác được sát khí thản nhiên! Thật sự là làm cho người ta có cảm giác thật khủng bố. (S: hên mấy cha bác sĩ này không bị tỷ hù chết đó =)) Gặp người yếu tim là bỏ kéo chạy rồi =))
“Ân.” Thản nhiên lên tiếng, Mạnh Phi Vũ một thân lãnh khí đã chậm rãi khôi phục lại bình thường, nàng nhẹ nhàng sờ lên trên mặt của Tử Uyên, sau đó theo xe đẩy đến phòng bệnh.
…………
Nhìn Tử Uyên ngủ say, Mạnh Phi Vũ hít một hơi thật sâu.
Nàng đã không biết đã bao lâu chính mình đã không có cảm giác chờ đợi trong khẩn trương như vậy, hơn nữa khẩn trương mang theo sự sợ hãi, thật sự là quá giày vò .
Tiến lên nắm lấy tay của Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ thật lâu cũng không có nói gì.
……
Ước chừng khoảng hơn một giờ, Tử Uyên trong mê man tỉnh lại.
Giật giật thân thể, có chút đau đớn đến chết lặng, nhất là cánh tay trái có chút cảm giác trầm trọng, toan mở đôi mắt, Tử Uyên nhìn lại đôi mắt quan tâm của Mạnh Phi Vũ.
“Phi Vũ.” Âm thanh suy yếu của Tử Uyên.
“Đừng nói nữa, anh còn rất yếu.” Mạnh Phi Vũ không cho Tử Uyên nói chuyện, nghe được thanh âm hữu khí vô lực của Tử Uyên, nàng lại cảm giác được sự đau lòng.
Ôn nhu cười, Tử Uyên lại nhắm lại mắt, hiệu lực của thuốc tê còn chưa có hết hoàn toàn.
……
Nhìn đến Tử Uyên lại ngủ lại một lần nữa, Mạnh Phi Vũ đứng dậy gọi điện thoại, kêu người giúp việc trong nhà đi lấy cho Tử Uyên một ít quần áo và đồ dùng hằng ngày, bọn họ chắc phải ở bệnh viện an dưỡng một thời gian.
Dặn dò người làm xong, Mạnh Phi Vũ đi đến phòng trẻ con, hơn nữa thực khéo ở nơi này gặp được Mặc Sĩ Tĩnh.
“Phi Vũ, thật sự thật không ngờ, trong số chúng ta người đầu tiên có con lại là bạn.” Mặc Sĩ Tĩnh một bên nhìn vào trong phòng chăm sóc trẻ nhỏ, một bên nói với Mạnh Phi Vũ .
Cũng không phải hâm mộ, chỉ là cảm giác được sinh mệnh thần kỳ vô cùng, không thể đoán trước được.
“Cám ơn.” Mạnh Phi Vũ thật sự đối với bạn tốt nói câu cám ơn, tuy rằng, nàng biết những lời như vậy đối với bọn họ mà nói chỉ là dư thừa, nhưng là, nàng vẫn muốn nói một câu, ở trên vấn đề của Tử Uyên, Mặc Sĩ Tĩnh chiếu cố giúp nàng rất nhiều, bác sĩ tốt nhất, máy móc cùng đãi ngộ tốt nhất, thật là đã giảm đi cho nàng rất nhiều phiền toái.
“Phi Vũ, bạn không cần phải nói cho ta biết bạn để ý hắn đến bao nhiêu đâu.” Mặc Sĩ Tĩnh cười tao nhã, bất quá lời nói lại mang theo ý trêu chọc, có thể làm cho Phi Vũ nói lời cám ơn, nhất định phải là người nàng thực để ý.
Mạnh Phi Vũ không hề nói cái gì, các nàng đã ăn ý đến mức không cần phải nói thành lời.
Hai nữ nhân lẳng lặng nhìn tiểu sinh mệnh vừa tới thế gian đang nằm ở trong chăn ấm.
……
“Phi Vũ, bạn nói người mẹ nuôi như ta có nên tặng quà ra mắt gì cho hắn không ?” Qua một đoạn thời gian rất dài, Mặc Sĩ Tĩnh tựa hồ là nghĩ tới cái gì đó, nghi hoặc hỏi Mạnh Phi Vũ.
“Cũng tốt.” Tuy rằng là đáp án rất tùy ý, nhưng Mạnh Phi Vũ còn thật sự đáp.
Nhớ ngày đó, lúc các nàng còn đang đi học đại học, đã nói qua, tương lai bất cứ ai trong các nàng ai có hài tử đều phải nhận mười một người kia làm mẹ nuôi.
“Cũng tốt , vậy thật phiền toái, bất quá, ta đã có một chủ ý đây, ta tính ở lúc hắn được tròn trăm ngày, đem sản nghiệp sở hữu trên danh nghĩa của ta viết thành một đám tờ giấy nhỏ, sau đó làm cho hắn chọn, hắn chọn được cái nào sẽ cho hắn cái đó.” Ý nghĩ của Mặc Sĩ Tĩnh như vậy cũng là vừa mới nghĩ ra, bất quá, nàng cho rằng đây là một chủ ý không sai.
“Nhưng nếu hắn một lần lấy hết tất cả thì làm sao bây giờ?” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói ra một khả năng khác.
Mà người nghe được lời nói của Mạnh Phi Vũ chỉ là mang theo vẻ mặt thản nhiên tươi cười, nhưng là không khó cảm giác ra ngạo khí trong đó.
“Lấy hết? Vậy đều đưa tất cả cho hắn tốt lắm, nếu hắn muốn, cho dù đem tất cả sản nghiệp mà ta được sở hữu đều đưa lại cho hắn cũng tốt, thế nào?”
Đối với tiền, ở trong mắt các nàng đều là những con số vô dụng, cho dù là ác nữ đặc biệt yêu tiền như nàng, cũng chỉ xem kiếm tiền như một trò chơi để chơi mà thôi
Nghe xong lời nói của Mặc Sĩ Tĩnh, Mạnh Phi Vũ khẽ gật đầu.
…………
Rời khỏi phòng chăm sóc trẻ sơ sinh, Mạnh Phi Vũ quay lại tới phòng bệnh, vừa vặn đụng phải người giúp việc mang đồ tới.
Tiếp nhận, Mạnh Phi Vũ đẩy cửa tiến vào, bên trong có mấy y tá đang làm kiểm tra cho Tử Uyên, Tử Uyên cũng đã tỉnh lại.
Tử Uyên nhìn thấy Mạnh Phi Vũ nhãn tình liền sáng lên, hắn thật sự thực cảm tạ ông trời cho hắn cơ hội để nhìn thấy Mạnh Phi Vũ .
Hắn sẽ quý trọng.
“Con tốt lắm.” Tựa hồ cho rằng Tử Uyên hẳn là muốn biết tình huống đứa nhỏ, cho nên, Mạnh Phi Vũ mở miệng nói trước.
“Ta cũng tốt lắm.” Tử Uyên ôn nhu cười, tuy rằng vẫn là làm cho người ta cảm giác được có chút suy yếu, nhưng tựa hồ so với trước kia sang hơn rất nhiều.
Mạnh Phi Vũ nhãn tình sáng lên, nàng cảm giác Tử Uyên tựa hồ có chút gì đó bất đồng.
“Mạnh tiểu thư, Tử tiên sinh thân thể không có vấn đề gì, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi là tốt rồi.” Bác sĩ kiểm tra xong, đối với Mạnh Phi Vũ nói một câu nói sau bước đi ra ngoài, đem không gian để lại cho hai người.
“Anh……”
“Ta……”
Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đồng thời mở miệng, sau đó lại cùng ngừng lại, hai người yên lặng nhìn đối phương, nhưng là nhiệt độ trong phòng lại tăng dần.
Vô luận là Mạnh Phi Vũ hay là Tử Uyên vào lúc này đều có một loại cảm giác kỳ lạ, dù là trong lòng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng nhìn trong ánh mắt không biết nên mở miệng như thế nào ……
Top Truyện Hot Nhất
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp