Lam Vũ công tước kinh ngạc nhìn thay đổi của Niệm Băng: "Các ngươi biết nhau sao?"
Như Ý hừ lạnh một tiếng: "Công tước đại nhân, ta vừa rồi nói với ngài về một người trẻ tuổi quái dị chính là hắn, cái tên Ma Sát Sứ kia cũng là bởi hắn mà làm ra chuyện bất lợi đối với chúng ta. Đừng thả hắn đi, bảo hắn gọi tên Ma Sát Sứ sau lưng ra đi." Nói xong nàng rút thanh kiếm của mình ra.
"Tỷ, hắn không phải người xấu." Như Mộng cản tay của tỷ tỷ lại. Vừa rồi hồi báo với công tước hoàn toàn là Như Ý tự mìnhnói, Như Mộng vài lần muốn đính chính nhưng không có cơ hội. Như Ý cả giận nói: "Cái loại nam nhân đến kỹ viện này có thể là người tốt á, ngươi mau tránh ra, ngày đó nếu ngươi không buông tha cho hắn, có lẽ ta đã không chịu nhục dưới tay Ma Sát Sứ."
Lam Vũ trầm giọng nói: "Như Ý, dừng tay, không được làm càn."