Bản Tình Ca Buồn

Chương 20: Tử La Lan vĩnh hằng


Chương trước Chương tiếp


?Chương 20: Tử La Lan vĩnh hằng

?

?


Khi tỉnh dậy, t?i thấy m?nh đang nằm trong bệnh viện.

?

?T?i kh?ng biết ai đ? đưa t?i v?o đ?y, cũng kh?ng muốn biết. Cả căn ph?ng trống kh?ng, bao phủ l? một m?u trắng lạnh lẽo. T?i tưởng rằng, t?i chỉ l? một thứ bỏ đi trong thế giới n?y, cho d? c? chết cũng kh?ng c? ai ở b?n cạnh. Nhưng, Lạc Lạc th?m lần nữa lại mang đến sự cảm động cho t?i.

?

?Vừa mở mắt ra, t?i đ? nh?n thấy ?nh h?o quang m?u v?ng b?n cạnh cửa sổ, trong thế giới đen tối, thứ h?o quang ấy như mang lại ?nh s?ng rực rỡ cho t?i. Nước mắt khẽ lăn qua m?, t?i nằm y?n lặng ngắm nh?n c?i b?ng gầy g? của anh. Tại sao, tại sao anh kh?ng nhẫn t?m bỏ rơi em? Tại sao trong l?c em tuyệt vọng nhất, người lu?n ở b?n cạnh em lại ch?nh l? anh? Sự ki?u ngạo đ?ng thương của em? thấp h?n đến vậy, nhỏ b? đến vậy?

?

??Lạc Lạc, h?y dẫn em đi! M?i m?i rời xa nơi n?y, rời xa Trung Quốc!?, T?i khẽ n?i với b?ng người đang đứng b?n cửa sổ.

?

??A, em tỉnh rồi ???, anh quay đầu lại, trong ?nh mắt to?t l?n sự vui mừng hiếm thấy.

?

??Ch?ng ta c?ng đi nh?, rời xa nơi n?y, rời xa Trung Quốc!?, t?i vẫn tiếp tục n?i, kh?ng để ? đến xung quanh.

?

??Em chắc chắn l? m?nh kh?ng h?nh động theo cảm t?nh đấy chứ??, anh đến b?n giường, nghi?ng đầu hỏi t?i. M?i t?c m?u v?ng gh? s?t v?o mặt t?i, khiến cho t?i c? cảm gi?c m?nh đang được ?m ấp trong v?ng tay.

?

?T?i th? hai tay ra, cẩn thận ?m chặt lấy anh, rồi v?i v?o mặt anh th? thầm, ?Em chắc chắn!?

?

?Anh c? vẻ hơi bối rối, to?n th?n như đang run l?n, thế nhưng chắng mấy chốc đ? lấy lại được b?nh tĩnh, cứ để mặc t?i ?m lấy anh, kh?ng phụ họa theo, nhưng cũng chẳng n?i nửa lời.

?

??Lạc Lạc, bị một người thần kinh đeo b?m như vậy, anh c? sợ kh?ng??, t?i nh?n ta ngo?i cửa sổ, nụ cười nhạt nh?a.

?

??Kh?ng sợ!?, anh vươn tay ra, nhẹ nh?ng vuốt t?c t?i, ?Bởi v? cả hai ta c?ng c? độc, bởi v?, anh v? em giống nhau, đều l? những đứa con hoang trong mắt người kh?c??

?

?Giọng n?i của anh v? c?ng nhẹ nh?ng v? ấm ?p nhưng lại khiến cho t?i như bị h?ng ngh?n c?i gai đ?m phải. Tr?i tim t?i, bỗng chốc trở n?n nghẹt thở! Nhưng lời anh n?i? nghe sao m? quen thuộc thế, dường như đ? nghe thấy ở đ?u đ? rồi?

?

?Đột nhi?n, một thứ g? đ? lướt qua trong đầu t?i, một tia s?ng l?e l?n trong đầu? đầu t?i đau dữ dội? trời đất như quay cuồng. T?i m? mang như người trong giấc mộng? rồi đột ngột t?i nhận ra, thứ vụt qua trong đầu t?i, ch?nh l? k? ức đ? mất bảy năm về trước! Một k? ức b?n cạnh Lạc Lạc! Một chuỗi k? ức cực k? qu? gi? đối với t?i!

?

?H?a ra, Lạc Lạc trước mắt t?i, Lạc Lạc th?n y?u của t?i, ch?nh l? người t?i đ? quyết t?m chờ đợi cả cuộc đời!

?

?

??nh mắt m?u hổ ph?ch nh?n nhạt bi thương, nhưng, khu?n mặt anh lại rất tĩnh lặng, chỉ c? những ng?n tay d?i đang lướt nhẹ tr?n m?i t?c t?i, nhẹ nh?ng, dịu d?ng? như tiết tấu của bản nhạc du dương?

?

?Lạc Lạc, em nghĩ l? em đ? biết n?n l?m như thế n?o rồi?

?

??Thanh Đằng, anh hứa với em, sẽ dẫn em rời xa th?nh phố n?y, vĩnh viễn rời xa n?, n?i xong, anh ?m chặt lấy t?i, để t?i v?i đầu v?o lồng ngực ấm nồng của anh.

?

?Khoảnh khắc ấy, khi ngửi thấy m?i x? ph?ng đ? l?u lắm rồi mới t?m lại được, t?i đ? mỉm cười? trong nước mắt!

?

?

?

?
***

?


?

?Sau hai ng?y nằm viện, cuối c?ng t?i cũng được xuất viện.

?

?Những ng?y th?ng, vẫn cứ b?nh lặng tr?i qua. T?i v? Hạ Thất Lăng ai c? cuộc sống của người nấy, kh?ng hề đụng chạm đến nhau. Những sinh hoạt h?ng ng?y của anh ta đ? kh?ng c?n cần đến t?i, c?n t?i cũng kh?ng c?n mỉm cười phụ họa theo những bước ch?n trưởng th?nh của anh ta nữa. Ch?ng t?i c?ng s?t vai nhau, nhưng sau đ? lại quay lưng v?o nhau, ai đi đường nấy, khoảng c?ch ng?y c?ng xa hơn.

?

?Gần đến k? thi cuối k?, cuối c?ng Y T?ng Lạc cũng đ? tận dụng được những mối quan hệ của gia đ?nh để xin cấp visa đi Ph?p cho ch?ng t?i. Điều n?y c? nghĩa l?? t?i sắp phải ra đi, biến mất ho?n to?n trong cuộc sống của Hạ Thất Lăng! Vĩnh viễn biến mất?

?

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...