Tề Hoan tỏ ý đã hiểu, nam nhân mà, huống chi nam nhân đã nhiều tuổi như Tiểu Ngân tìm vợ cũng không có gì lạ, chỉ là. . . thực không có chuyện gì sao?
Mặc dù Tề Hoan rất hiếu kỳ về nữ nhân bên trong, nhưng Tiểu Ngân cũng không phải nam nhân của nàng, tìm nữ nhân thế nào đều không liên quan gì đến nàng. Cho nên, Tề Hoan đành kìm nén lòng hiếu kỳ của mình lại.
“Hỏa tiểu thư, nếu người không có gì phân phó, lão nô lui xuống trước.” Thái độ của Phủ quản gia đối với vị tiểu thư này cực kì cung kính, có thể thấy được lão nhân này xuất phát từ tấm lòng.
“Đừng đi vội, chỗ này đã lâu lắm rồi không có khách đến chơi, nói thế nào thì ta cũng là chủ nhân. . .. . . . . .” Sau khi âm thanh âm này truyền đến, bỗng nhiên Tề Hoan thấy cây cối trong sân theo thứ tự di chuyển sắp xếp thành một con đường nhỏ, một nữ tử mặc y phục màu xanh chầm chậm đi về phía hai người.
Cô gái này không được xem là quá xinh đẹp, nhưng nụ cười nhạt trên mặt lại khiến cho người ta cảm thấy thoải mái, nhưng khi nhìn thấy mình, giữa lông mày lại có một chút buồn bã như có như không. Mình hoa mắt sao? Trong lòng Tề Hoan âm thầm suy nghĩ.
“Xin chào, ta là vị hôn thê của Ngân, xin hỏi quý tính của tiểu thư?” Hỏa Như đi đến trước mặt Tề Hoan dịu dàng cúi đầu, thật sự khiến Tề Hoan thụ sủng nhược kinh.
Điều này cũng không thể trách nàng kinh ngạc, ai bảo từ khi nàng đặt chân đến Tiên Giới, những nữ tử gặp được nếu không phải người điên thì cũng là mắt để sau ngáy, nàngcho đến nay còn chưa từng được nói chuyện với nữ nhân bình thường. Nhìn xem phong thái của người ta, tư thái ưu nhã này… ai! Nữ nhân của Tiên Giới cần phải như vậy mới đúng.
Chẳng qua, hôn phu dẫn theo một nữ nhân không rõ lai lịch về nhà, thế nhưng nàng ta cái gì cũng không hỏi, thật không biết do nàng ta không quan tâm, hay là nhất mực tin tưởng Tiểu Ngân đây?
“Xin chào, ta tên Tề Hoan.” Quản gia ở bên cạnh thấy Tề Hoan nghe xong thân phận của Hỏa Như mà không có biểu cảm đặc biệt gì, lúc này mới thở phào một cái, xem ra không phải tình mới bên ngoài của chủ tử.
“Cô là bằng hữu của Ngân sao?” Hỏa Như dè dặt hỏi, trong mắt không thể che giấu sự hiếu kỳ.