Trong lòng Vân Song Chỉ vui vẻ, anh không lên tiếng có nghĩa là ngầm thừa nhận. Cô ta vừa định đưa tay ôm lấy anh thì Bạch Thắng lại nói: "Tôi đã có người yêu."
. . . . . . Tôi đã có người yêu.
. . . . . . Tôi đã có người yêu.
Có lẽ đây là lời nói tàn nhẫn nhất mà đời này cô từng được nghe.
Cả người Vân Song Chỉ thoáng run một cái, thiếu chút nữa ngã nhào, tyvybutchi.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Bạch Thắng nhìn thấy, lại không đưa tay đỡ cô ấy, trong lòng Vân Song Chỉ lại càng bi thương hơn.
Nhưng cô ấy rốt cuộc vẫn là người đã trải qua sóng to gió lớn, rất nhanh liền trấn định lại.
Ngay cả sắc mặt tái nhợt của cô ấy cũng trở về vẻ kiêu ngạo không tổn hao gì như cũ. "Là cô gái này sao?"
Cô ấy chỉ Quý Nghiên.
Bạch Thắng nói: "Đương nhiên."
"Tại sao?" Lần này Vân Song Chỉ không do dự, kéo lấy tay anh. "Rõ ràng trước đây không lâu anh còn đến Luân Đôn tìm em mà, em nhìn thấy xe của anh dừng ở bên ngoài nhà họ Ngôn, còn ngừng thật lâu. Em muốn đi ra ngoài gặp mặt anh, nhưng hoàn toàn không ra được, anh Thắng, em không tin anh là người dễ thay lòng như vậy!"
Những ngày tháng ngọt ngào của chúng ta trước kia, anh đều đã quên hết rồi sao?
Còn lời cam kết của anh với em nữa, anh cũng quên rồi sao?
Không, sẽ không. . . . . .
Vân Song Chỉ cuống quít phủ nhận, anh là người nặng tình như vậy! Làm sao có thể đột nhiên yêu người khác?
Chắc chắn là anh đang cố tình chọc giận em chứ gì? Em biết anh chỉ là đang tức giận.
Chứ anh cũng không phải là thật sự yêu cô gái kia đúng không!
"Vân Song Chỉ, cô đánh giá bản thân mình quá cao rồi." Bạch Thắng lạnh nhạt nói: "Tình cảm làm sao lại cần dùng đến thời gian để cân nhắc chứ? Yêu chính là yêu, không có kết quả khác."
Quá khứ là đêm sông ngọt ngào mà buồn bã, mang theo tiếc nuối không thể quay về nữa, lấy tư thái hoàn mỹ chảy về phía trước. . . . . .
Bọn họ, đã sớm không trở về được.
"Nếu như em nói cô ta quen biết Ngôn Quyết thì sao?" Vân Song Chỉ đột nhiên nói.
Bạch Thắng: "Có ý tứ gì?"
Vân Song Chỉ lấy điện thoại di động ra, nhấn mấy cái, đặt ở trước mắt Bạch Thắng.
Màn ảnh sáng lên, trong nháy mắt hình ảnh thoáng hiện rơi vào trong mắt Bạch Thắng, con ngươi của anh đột nhiên tối xuống, có gì đó từ bên trong chợt lóe rồi biến mất. tyvybutchi.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Vân Song Chỉ bắt được, giọng nói nhu hòa hả hê nói: "Anh Thắng, cô gái này, cũng không có đơn giản như anh nghĩ."
Rõ ràng còn kèm theo một tia ai oán.