Bác Sĩ Thiên Tài
Chương 112: Người máy với trí óc siêu phàm
Tiền tài, cái mà ta muốn.
Mỹ nữ, cũng là cái mà ta muốn.
Nhưng, đem hai cái này cùng với tính mạng đặt vào với nhau, thế thì, trong thâm tâm Tần Lạc tất yếu sẽ nghiêng về phía cái thứ hai hơn.
An toàn là trên hết !
Nghe được lời từ chối của Tần Lạc, Văn Nhân Mục Nguyệt không hể tỏ ra tực giận, cô dùng đôi bàn tay ngọc ngà trắng nõn không một chút tì vết của mình nhấc cốc nước tranh lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng, rồi ngẩng đầu lên nói: " Tôi đã ra điều kiện của mình, bây giờ, đến lượt anh ra điều kiện cho mình rồi. Anh dám nhận, thì tôi cũng dám cho."
Mỗi một tư thế của cô ấy đều gần như là hoàn mỹ, mỗi một động tác đều thu hút anh mắt của người khác.
Nói thực, nếu không phải người phụ nữ này quá thông minh, quá giàu có, quá mạnh mẽ, quá kiêu ngạo, thì cô ấy sẽ là một người làm cho người khác phải mê muội.
Nhưng, trong tình yêu liệu có thể có " nếu " không?
Tần Lạc cười tủm tìm nhìn cô ấy, nói: " Nếu tôi nói là muốn cô thì sao đây ?"
" Chỉ cần làm cho tôi yêu được anh. Nam hoan nữ ái, đấy là chuyện thường tình." Văn Nhân Mục Nguyệt nói với vẻ mặt lạnh nhạt.
Tần Lạc sững người, không ngờ người phụ nữ này lại đưa ra một đáp án tuyệt diệu như vậy.
Hơn nữa, còn dám biến chuyện đó thành một điều kiện nói ra ngay trược mặt ____ cũng không xấu hổ.
" Tôi không có đủ tự tin để làm cho cô yêu tôi." Tần Lạc cười khổ.
" Tại sao lại không thử xem sao chứ? Theo tôi biết, thì anh không phải là người thiếu tự tin."