“Em có mất hứng cũng đừng lấy trưởng nam nhà chị giận cá chém thớt được không?” Em nhìn Bảo Bảo sai bảo Trần Tư Nam đang ở nhà nghỉ hè mà sốt ruột, bao che cho con .
“Nhi đồng cánh tay nhỏ, cẳng chân nhỏ, đúng thời điểm phát dục thì phải rèn luyện nhiều mới có lợi. Nam Nam, mát-xa bả vai cho dì.” Cừ thật! Dám xem em như vô hình!
“Nam Nam ngoan, chính mình chơi đi con, không cần để ý đến dì.” Trưởng nam nhà của em bắt đầu thay răng, tên nhóc này siêu cấp thích chưng diện, bởi vì thiếu mấy cái răng mà cả một đoạn thời gian dài thích nói chuyện.
“Cậu nói, là một quý ông phải thỏa mãn mọi yêu cầu hợp lý của phụ nữ.” Trần Tư Nam đã bị Bối Bối nhà của em dạy xấu rồi.
“Ba ba của con còn nói, phong cách quý ông là cách thức tây phương dùng để quản thúc thú tính đó!” Em vỗ vỗ mái đầu nhỏ của Trần Tư Nam, đứa nhỏ này tuổi càng lớn càng không thân cận với anh xã, nhưng lại cùng Bối Bối đặc biệt gần gửi. Em cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
“Lão nam nhân đó biết cái gì nha!” tên nhóc này vừa nghe em nhắc tới anh xã, đôi mắt nhỏ nhi đồng kia đầy vẻ xem nhẹ.
“Ai, Trần Tư Nam, không được xem nhẹ cha mẹ cho con cơm no áo ấm nha! Còn nhỏ tuổi không học theo gương tốt! Ba ba con mỗi ngày tân tân khổ khổ, không cầu con phải hiếu hiếu thuận thuận, ít nhất con phải tôn kính ba!” Em nên thay anh xã già của em giải oan.
“Đúng vậy đúng vậy, tên nhóc kia, cháu không biết ba ba cháu có bao nhiêu vĩ đại đâu! Dì bé nhỏ của cháu vừa quyết định, phải gả liền gả cho ông xã già như ba cháu vậy!” Bảo Bảo cũng đi theo hát đệm.
“Ách…… Em không phải vừa mới thất tình sao? Em không phải thích nam sinh trẻ tuổi đầy năng nổ như ánh mặt trời sa? Em như thế nào……” Bắt đầu nhớ nhung tỷ phu của nhà ngươi? Anh xã già nhà của em khi nào thì được hoan nghênh như vậy?
“Chị à, trải qua một tuần thiết thân thể nghiệm, em cảm thấy vẫn là đàn ông già như tỷ phu vậy mới đáng tin. Nam sinh trẻ tuổi hiện tại…… Hừ! Không đáng nhắc tới !” Bảo Bảo bĩu môi.
“……” Được rồi, em quýnh 囧.
“Đúng rồi, chị, anh rể của em có nói thời điểm nào đổi xe cho chị không? Đến lúc đó Tiểu Bạch cho em chạy nha!” Bảo Bảo mở to mắt ởtrong sân nhà của em vòng vo vài vòng, liền nhìn chằm chằm Tiểu Bạch nhà của em.
“Chị không tính đổi xe đâu!” Tuy nói Tiểu Bạch cũng được vài tuổi rồi, nhưng mà lúc chạy lúc không như em vậy, trên cơ bản Tiểu Bạch nhà của em vẫn mới đến tám phần đâu! Tiền anh xã nhà của em cũng không phải gió từ trên trời thổi xuống, em không thể hỡ chút đổi xe nha! Huống hồ đám chị em bạn bè đổi đi đổi lại, nhưng mà Tiểu Bạch nhà của em là xa hoa nhất, em hoàn toàn không cần phải so đo. Hơn nữa, mọi người gần đây đều vội vàng sinh con nuôi con, cũng không có thời gian đi ra ngoài khoe. Tiểu Bạch nhà của em đều ở gara lý một thời gian dài rồi.
“Em nếu muốn chạy thì chị cho em mượn hai ngày.” Dù sao em cũng không thường ra ngoài.
“Cái em muốn có được quyền sở hữu mà mà không phải là được quyền sử dụng. Chị phải xác định cho rõ ràng nha chị Bảo Bối yêu của em.” Bảo Bảo nằm trên chiếc giường lưới giống như trên hành tinh Pandora trong film [Avatar] mà anh xã đã phải bỏ gần nửa ngày giúp em biến thành lưới ngủ, vẻ mặt vô cùng coi thường nhìn em.
“Mày xuống đây cho chị! Vài ngày không giáo dục, mày lại không biết chị mày lợi hại thế nào!” Em lôi Bảo Bảo từ trên giường xuống dưới, đánh một trận no nê.
“Nhìn thấy không, về sau đối đãi với những kẻ được một tấc lại muốn tiến một thước thì phải không chút lưu tình như vậy!” Đánh xong , em quay lại giáo dục ba đứa nhỏ.
“Kim Bảo Bối, em đang kích lệ bọn nhỏ tuyên dương tư tưởng bạo lực sao?” Anh xã không biết khi nào thì trở lại, còn ôm đại bảo nhi cùng nhị bảo nhi vốn đang nằm trên chiếu, đen mặt nghiêm khắc nhìn em.
“Đúng vậy, em hôm nay rất bạo lực ! Trần Tư Nam, không cần liếm lợi, cẩn thận răng con cả đời đều không mọc ra được!” Em dùng ánh mắt lướt đến cái miệng nhỏ nhắn của Trần Tư Nam đang mím chặt môi lại, đầu lưỡi không biết ở bên trong đảo loạn cái gì. Đứa nhỏ khẳng định là ngứa răng.
Em thừa nhận, em hôm nay là tới ngày sinh lý, tâm tình không được tốt.
Chờ em đắc tội với tất cả mọi người, nhận lấy ly nước ô mai ướp lạnh trong tay người giúp việc không biết muốn đưa cho ai, ngẩng đầu lên tính uống một hơi cạn sạch, thì bị anh xã ngăn lại .
“Muốn đau bụng thêm nữa sao?” Anh xã đầu tiên là vỗ vỗ đầu cho em nguôi ngoai, rồi đem đồ uống trong tay em lấy đi.
“Đã đau rồi ……” Em khó chịu đã nửa ngày nay……
“Lại ăn lạnh linh tinh phải không ?” Anh xã nhận mệnh thở dài, dùng đôi tay to vuốt ve bụng nhỏ của em.
“Không……” Chính là cướp một miếng kem của Trần Tư Nam, đoạt một miếng dưa hấu ướp lạnh của Bảo Bảo, , đoạt nửa bình sửa chua hơi lạnh của Đại Bảo nhi, Nhị Bảo nhi…… Em chột dạ không dám nhìn ánh mắt Anh xã, liền theo dõi bàn tay to ở trên bụng em xoa xoa ấn ấn.
“Xứng đáng!” Anh xã xoa nhẹ em trong chốc lát, liền đứng dậy đi vào phòng tắm rửa thay quần áo.
“Cho nên nói, phải gả liền gả cho ông xã già.” Bảo Bảo giống u linh sau lưng em lên tiếng.
“Đúng vậy, lão nam nhân đối xử với mẹ mẹ vẫn là không sai.” Trần Tư Nam cũng vô cùng thâm trầm theo gật gật đầu.
Hai đứa ngốc ngồi trên chiếu kia cũng lão nam nhân tốt đàn ông già được nói không ngừng. Lạy mẹ Maria, đó là cha ruột của bọn con nha!
Vào lúc ban đêm, Bảo Bảo đã bị em đóng gói đuổi về nhà mẹ đẻ, kèm theo Tiểu Bạch nhà của em. Chúng ta không thể trêu vào còn trốn không được sao!
“Mấy đứa, nhớ rõ phải kêu ba ba!” Em thừa dịp anh xã tắm rửa, lại giáo dục ba đứa con.
Vì thế, chờ lúc Anh xã đi ra, ba tên nhóc kia vô cùng thân thiết bám lấy Anh xã một cái ba ba hai cái ba ba, kêu nghe kinh khủng chết được. Anh xã già trên mặt cũng đeo theo nụ cười ôn hòa hết cỡ.
Chà, em cảm thấy em càng ngày càng giống hiền thê lương mẫu.
Nhưng mà bọn nhỏ hô hai tiếng ba ba sau lại bắt đầu thay đổi giọng:
“Ba ba ba ba! Mẹ mẹ làm chúng con sợ!”
“Không đúng, là đe dọa!” Rốt cuộc là trưởng tử, biết cách dùng từ nhất.
……
Bọn nhỏ nhìn Anh xã, Anh xã nhìn em, em nhìn trần nhà. Không phải nói, trần nhà nhà của em càng xem càng thuận mắt.