Ám Dạ Trầm Luân
Chương 38
" Chết tiệt!"
Lăng Diệp hung hăn mắng một câu, kéo đầu Lănh Tử Diễm qua lang hôn một trận.
Đúng vậy, y da mặt dày, rõ ràng biết trong lòng đối phương từ trước tới giờ không có mình, rõ ràng biết hắn chịu làm tình với mình chỉ vì hạ thể y vô cùng uy mãnh, rõ ràng biết... Chỉ cần Quân Ngân vừa xuất hiện, y - đảm đương chức năng gậy mát xa hěnh người, "tình nhân" mà ngay cả tình nhân bí mật cũng không được tính, sẽ lập tức quang vinh về hưu!
Nhưng... Y không phục!
Quân Ngân cái loại nhân loại nhỏ yếu, thế nào có thể thỏa mãn gia hỏa dâm đãng tràn đầy tính dục này?
Quân Ngân có thể thao hắn đến dục tiên dục tử?
Ngay cả nơi mẫn cảm nhất của người này Quân Ngân cũng không biết!
Quân Ngân làm sao hiểu rõ Lãnh Tử Diễm bằng y.
Trên thế giới này, chỉ có y mới rành mạch biết Lãnh Tử Diễm thích cái gì, không thích cái gì!
Thậm chí, cũng chỉ có y mới biết được, trong lúc hắn khát khao bị cắm vào, cũng đồng thời dị thường thống hận thân thể mình.
Hắn thích ngươi đem hắn tùy tiện ném ở một chỗ nào đó, xé quần hắn, lập tức xách súng ra trận.
Hắn chán ghét tiền diễn, tiền diễn dài dòng sẽ làm hắn cảm thấy ngươi đang đối đãi hắn như một nữ nhân.
Nhưng ngươi nhất định phải âu yếm thân thể hắn, ngươi nhất định phải vuốt hắn, phải gặm hắn, phải cho hắn cảm nhận được sự nhiệt tình cùng nóng bỏng của ngươi.
Ngươi phải cho hắn đau, vì tình ái thô bạo có thể làm hắn khoái lạc.
Nhưng ngươi tuyệt đối không thể thương tổn hắn.
Quân Ngân có thể nắm vững độ lửa này sao, Quân Ngân có thể sao?
Quân Ngân chỉ biết quy củ đem hắn đặt lên giường, kéo chân hắn ra, cẩn thận cắm vào.
A.... Phương thức làm tình chính thống không chút đa dạng đó e rằng ngay cả làm nam nhân này cương cũng rất khó!
" Ngô..."
Lăng Diệp nhăn mày lại, y bị hung hăng cắn vào miệng.
" Ngươi, đây là ý gì?"
Lãnh Tử Diễm diện vô biểu tình đẩy y ra.
" Ta không cho rằng cần phải hôn môi với một người không có quan hệ."
Lăng Diệp nheo mắt, trình độ có tốt tới đâu đi nữa cũng gần như hỏng mất.
" Lãnh thiếu gia là muốn dùng xong liền vứt?"
Có lẽ nhận thấy được lời này hại khí thế mình giảm sút, Lăng Diệp lại bổ sung một câu.
" Ta cũng không phải là những tình nhân cũ vô dụng của ngươi, muốn vứt ta không dễ dàng như vậy!"
Sao vẫn là giọng điệu mặt dày mày dạn không chịu buông tay của oán phụ bị vứt bỏ?
Lăng Diệp thẳng thắn cắn môi dưới, đường cong gương mặt căng mạnh.
Tuy chốn chốn đều bị áp chế, nhưng Lãnh Tử Diễm quả thực không thể nào đem Lăng Diệp để vào mắt, không để ý biểu tình đông lạnh của đối phương, vẫn điềm nhiên như không đứng dậy, ưu nhã sửa sang lại y phục trước gương.
" Còn việc gì không, không có việc gì ta quay trở lại!"
" Có việc!"
Lãnh Tử Diễm đầu cũng không quay lại, chỉ thản nhiên hỏi.
" Việc gì?"
" Thao ngươi!"
Cùng với tuyên ngôn chính là thân thể cấp bách lao tới, Lãnh Tử Diễm lảo đảo một cái, nhào lên bồn rửa tay.
" Lăng Diệp, buông ra!"
Hai tay bị vững vàng bẻ ra sau, Lãnh Tử Diễm chỉ có thể dùng chân đá đạp, Lăng Diệp biết rõ phương thức phản kháng của hắn, hạ thân hung hăng chống vào hắn, làm hắn không thể động đậy.
" Ta nhớ ngươi mỗi tối đều phải bị người thao một trận mới thoải mái, hôm qua Quân Ngân không động tới ngươi, ngươi không dục cầu bất mãn sao?"
" Buông ra!"
Cong khủy tay thúc mạnh ra sau. Lăng Diệp thô bạo áp xuống, bàn tay cầm cố hắn dùng thêm lực, lật thân thể hắn qua, cánh môi ưu mỹ thanh tú hung ác gặm xuống, cổ, ngực, không chỗ nào may mắn thoát được.
" A.... Lăng Diệp.... Ngươi.... Mẹ ngươi cút đi!"
" Mẹ ta ở nhà!"
" Vậy ngươi cút đi!"
Lăng Diệp nhẹ nhếch môi cười, từ ngực hôn ngược về cằm, một đường lưu lại hồng ngân ái muội.
" Liền một lần, nhanh thôi, ân?"
" Không, không được..."
Lãnh Tử Diễm nghiêng mặt né tránh cái hôn của đối phương.
" Tại sao không được?"
Mắt Lăng Diệp từng chút nheo lại.
Lãnh Tử Diễm đỏ mặt thở mạnh, hai ngày nay trong lúc khiêu khích Quân Ngân, thân thể hắn cũng nổi lên khát vọng điên loạn với nam nhân, Quân Ngân một mực ngồi yên lòng không loạn, vẫn không động tới hắn, trời mới biết dục vọng kẹt nửa chừng khó chịu tới bao nhiêu.
Lăng Diệp gắt gao dán hắn không một chút khe hở như vậy, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được cơ thịt và nhịp dập huyết mạch dày dặc bên dưới cơ thịt tinh hãn của đối phương.
Nham thạch nóng chảy cuộn trào kịch liệt cơ hồ đốt bỏng hắn.
Tại sao chỉ cần là nam nhân đều có thể khiến mình có cảm giác?
... .... Nếu không bị Lăng Diệp áp chế, Lãnh Tử Diễm tuyệt đối sẽ ném cho mình hai cái tát tay.
" Ta đáp ứng Quân Ngân, chỉ làm tình với một mình hắn."
Bàn tay áp chế hắn bỗng nhiên thả lỏng một chút, Lãnh Tử Diễm đột nhiên dụng lực đem Lăng Diệp chấn khai, xoay người lại soi gương, buồn bực phát hiện trên cổ toàn là hôn ngân.
Lăng Diệp lui về sau một bước.
"Ngươi thật sự đáp ứng hắn ?"
Y rất nghi ngờ làm sao mình có thể hỏi đến bình tĩnh như vậy.
"Uh, ta không được dính dáng với bất cứ nam nhân nào trừ hắn, hắn cũng không được để Tần Hiên lên giường hắn nữa..."
"Có thể sao ?"
Lăng Diệp cười lạnh.
"Quân gia gia chủ không phải được dịp thì chơi, giả vờ lịch lãm sao? Ngươi ở đây vì hắn thủ thân như ngọc, ngày mai hắn liền vì Quân thị cùng Đại gia tộc nào đó kết thông gia, đến lúc đó ngươi đi đâu khóc?"
Lãnh Tử Diễm vặn vòi nước ra, vốc nước hắt lên mặt.
" Không cần ngươi quan tâm."
Hắn cũng sẽ không khóc.
" Lãnh Tử Diễm....."
Giọng điệu y thường dùng để quát hắn hoặc là chế giễu lạnh lùng, hoặc là châm biếm nóng hổi, rất khó thấy, thanh âm lần này của y cực nhẹ, hoa lệ mà trầm thấp, phảng phất như rượu ủ rất nhiều năm, âm cuối kéo đến thật dài, hơi có chút trầm đục, như từ trong lồng ngực nghẹn ngào mà ra.
Lăng Diệp cúi đầu, tiến lên ôm lấy Lãnh Tử Diễm, đối phương lại vì động tác của y mà thân thể cứng lại, y không xiết chặt hắn nữa, chỉ ôm rất lỏng lẻo, nếu hắn muốn phản kháng, rất dễ dàng có thể thoát khỏi.
" Ta hai mươi tuổi..."
" Ta biết..."
Lăng Diệp cắn chặt răng.
" Cái thứ của ta... Chỉ có ngươi dùng qua.... Ta chưa bao giờ cho phép bất cứ nam nhân hay nữ nhân khác bò lên giường ta."
Lãnh Tử Diễm sặc một ngụm nước trong cổ họng.
" Khục khục..."
Lăng Diệp biết, Lãnh Tử Diễm sẽ không đem lời y nói để ở trong lòng, với tâm ý của y, hắn chỉ biết đem làm trò cười mà khinh thường.
Cho nên y vẫn không nói, y cũng có thân phận và địa vị, sự kiêu ngạo của y không chấp nhận bất cứ ai vũ nhục, mặc dù.... Mặc dù... Là cái nam nhân dâm đãng đến không chịu được.... Làm y vừa yêu vừa hận....
Nhưng, nếu không nói, nam nhân này sẽ bị Quân Ngân nham hiểm kia hoàn toàn cướp đi!
Y mười bốn tuổi, thú tính thức tỉnh sơ bộ, kèm theo sự thức tỉnh của thú tính chính là tính dục tràn trề không thể khống chế.
Hồi nhỏ, y vẫn bị Lãnh Tử Diễm ức hiếp, bộ dạng vênh vang đắc ý lúc đối phương ức hiếp y lại hấp dẫn đáng chết, làm cho lúc y thức tỉnh, trong đầu toàn là thân thể Lãnh Tử Diễm.
Y muốn dùng tính khí hung tợn của mình đâm xuyên qua hắn, làm hắn ở dưới thú thân y cao trào la thét chói tai.
Phụ thân sai người mang về hơn mười con thư thú từ trong tộc.
Lông mao phiêu lượng kia, tứ chi mạnh mẽ kia, thân hình ưu mỹ kia....
Chết tiệt, không phải gia hỏa kia!
Không phải kẻ y muốn!
Y như phát điên đem đám thư thú này xé thành mảnh vụn, phòng lớn xa hoa bay tứ tung huyết nhục, giống như địa ngục trần gian.
Cuối cùng vẫn là phụ thân chế trụ lúc y đang cáu kỉnh, phụ thân dùng móng vuốt vuốt ve đầu y.
[ Lăng Diệp, ngươi muốn ai, phụ thân giúp ngươi bắt tới.]
Muốn ai?
Muốn Lãnh Tử Diễm...
Hắn nhìn y từ trước tới giờ đều là liếc xéo, bộ dạng hết sức xem thường y... Không biết mình biến cường đem hắn đè xuống dưới thân, hắn có thể không cam lòng, có thể kinh hãi hoảng sợ hay không?
Ngô... Thân thể hắn cũng rất đẹp... Tuy chưa từng thấy lõa thể, nhưng lúc hắn mặc y phục, thân hình thẳng thớm thon dài, da thịt màu mật ong tựa như đường mật, hảo muốn đi tới liếm một cái...
Còn hậu huyệt hắn... Y nuốt nước miếng trong miệng xuống...
Người mạnh mẽ như vậy, nơi đó là bộ dạng gì?
" Graww..."
Y muốn đi vào hắn, để hắn dùng thân thể cảm thụ tính khí thô to của y!
Cho hắn biết hắn là của y, y muốn đánh dấu hiệu thư thú lên người hắn.
[ Lăng Diệp, có phải có mục tiêu không?]
Phụ thân vẫn luôn nghiêm khắc lại hoà nhã phá lệ.
[ Bất quá, chơi thì được, ngàn vạn lần không thể để hắn có thai!]
[ Tại sao không thể?]
Y muốn làm hắn sinh bảo bảo cho y.
[ Bởi vì ngươi là Thiếu chủ, thư thú có tư cách mang thai cho ngươi phải do trưởng lão lựa chọn, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan gien tốt của ngươi sẽ không truyền ra ngoài.]
[ Nếu ta chỉ muốn một thư thú là hắn?]
Phụ thân giận tím mặt, hướng về phía y gầm một tiếng.
[ Ngươi từng thấy Thiếu chủ nào chỉ có một thư thú chưa?]
Y hoảng hồn hạ đầu xuống, dù sao y cũng quyết định, có thể hưởng dụng dương cụ của y chỉ có thể là người đó.
Lúc ấy là nghỉ hè, y tìm đến Lãnh Tử Diễm còn cần đột phá tầng tầng hộ vệ Lãnh gia, may mắn, dù chỉ mới vừa thức tỉnh nhưng năng lực của y cũng đã xuất chúng vượt trội, thân hình linh hoạt rất dễ dàng tránh thoát đám bảo vệ Lãnh gia, leo vào phòng Lãnh Tử Diễm.
Y ở trong bóng đêm nghiến nghiến răng nanh, hạ thân lại rục rịch.
Ai bảo Lãnh Tử Diễm ngủ không mặc quần áo!
Chăn mỏng tơ tằm đắp lên hạ thân, sống lưng khêu gợi cùng khe đùi mê người thoải mái hiện ra trước mặt y.
Ánh trăng lưu chuyển trên thân thể trần trụi của hắn, rơi ra quầng sáng nhạt nhạt.
Khiến hơi thở kẻ khác cũng phải ngừng.
Lãnh Tử Diễm trở thân một cái, chăn mỏng trượt qua mông vểnh, như có bàn tay đang nhẹ vuốt ve.
Ngô... Mình hình như chảy máu mũi.
Y lặng lẽ mở miệng, ánh mắt dâm tà không chút khách khí xem kỹ con mồi của mình.
Bước đầu tiên, y phải nhào lên.
Con mồi thật giảo hoạt.... Hắn kỳ thực sớm đã tỉnh.
Trong lúc y nhào lên, Lãnh Tử Diễm trở mình một cái, cầm lấy súng lập tức bắn về phía y.
Thân hình y có linh hoạt cỡ nào, vẫn không thể tránh khỏi hai viên đạn.
" Graww...."
Thư thú không nghe lời này, dùng đạn bắn y.
Y tới lâm hạnh hắn, hắn tại sao không ngoan ngoãn vểnh mông lên?
Hai viên đạn cũng không xuyên được da lông dày chắc, y vẫn thân hình mạnh mẽ, bước chân cao ngạo, từ từ đến gần đối phương.
Y rất cao hứng phát giác sợ hãi trong mắt đối phương, y nhảy lên giường, lấy chân chụp nát khẩu súng ngắn, nhưng không chút tổn thương đến tay hắn.
Y dùng đầu lưỡi liếm lộng ngực hắn, quấn lấy điểm nổi nho nhỏ, gai lưỡi khiến cho đối phương sợ run cả người.
Thật ngọt.... Y muốn hắn sinh bảo bảo cho y.
Sau khi sinh hạ bảo bảo, nơi này có thể chảy sữa không?
Nếu có sữa thì tốt... Nếu có, y nhất định phải hút cạn sữa, một giọt cũng không thể lưu cho bảo bảo uống.
" Graww...."
Mới nghĩ liền thích!
Ngô.... Thư thú này quả thật không cho người khác đỡ lo!
Y vừa mới chụp vỡ súng trên tay hắn, cũng không biết hắn từ đâu xuất ra một con dao, hung hăng đâm vào đỉnh đầu y.
Nếu là thú bình thường, không khéo sẽ bị hắn đâm thương.
Nhưng y là ai?
Y là Thiếu chủ trong tộc!
Da lông y còn dày hơn sắt thép, chỉ là một con dao, hắn muốn gãi ngứa cho y sao?
" Người đâu... Ngô...."
Y dùng móng vuốt bịt miệng hắn, tuy y không sợ đám bảo vệ kia, nhưng đây là lần đầu tiên của y, sao có thể để một lũ ruồi bọ đến phá rối.
[ Kêu loạn nữa, ta sẽ giáo huấn ngươi để ngươi biết bổn phận thư thú.]
Lời dùng thú ngữ nói ra, đối phương căn bản nghe không hiểu, chỉ ngoan cố hung hăng giãy giụa, y muốn áp chế lại sợ tổn thương hắn, trong lòng giận đến không chịu được, cuốn chăn lên lấp kín miệng hắn, lật thân thể hắn qua, dùng móng vuốt vặn bung cánh mông hắn ra.
Hậu huyệt tiên diễm đáng thương phát ra run rẩy, tầng tầng lớp lớp nếp uốn thanh tú, như một đóa hoa.
Máu mũi y, nháy mắt tích trên cái mông vểnh của hắn.
Top Truyện Hot Nhất
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp