Đỗ Duy bỗng nhiên liền mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn vị "tiểu thư Listeria" trước mặt này, không nhịn được được nói :
-Hả! Bà là…
Vị tuyệt sắc giai nhân trước mặt này che miệng cười rồi nhẹ nhàng nói:
- Là tôi thất lễ vì đã quên giới thiệu, thưa ngài công tước, tôi là Lam-Listeria, được hoàng đế bệ hạ phong thưởng cho danh hiệu hầu tước phu nhân.
Đỗ Duy ngạc nhiên nhưng cái này không phải chuyện đùa!
Hầu tước phu nhân Listeria sao? Quả phụ giàu có nhất đế quốc kia? Mỹ nữ trong giới quý tộc nổi tiếng nhất đế quốc?
Thế nhưng….một mạch đi tới, như thế nào lại không có ai thông báo cho mình, hầu tước phu nhân Listeria tự mình đến đây ư?
Hơn nữa…. nghe đồn vị hầu tước phu nhân này năm nay tuổi khoãng ba mươi, nhưng nhìn qua tuổi tác như vậy, dựa theo ánh mắt quan sát cũa Đỗ Duy, cô gái trước mặt này, bất luận thế nào cũng không vượt quá hai mươi tuổi!
Đỗ Duy nhất thời có chút xấu hổ, tuy nhiên sự việc xấu hổ này chỉ xảy ra trong nháy mắt, lập tức thoải mái cười nói:
-Là ta đã lỡ lời, không nghĩ tới hầu tước phu nhân lại còn trẻ đẹp như vậy, ta dường như đã đem bà trở thành em gái của bà rồi.
Tuy vậy vị hầu tước phu nhân này cũng vô cùng sáng suốt ân cần, nàng nhẹ nhàng cười, tiếng nói nhu mì kia không khỏi làm cho người ta thất thần, sau đó nghe nàng chậm rãi nói:
-Đức ngài công tước thật là tâng bốc người quá, ngài thông minh như vậy sao có thể nhìn lầm được? Rõ ràng là vừa mới gặp liền khen là mỹ nhân tiên tử, ta từ nhỏ đã nghe qua không biết bao nhiêu là từ ngữ ca ngợi, trái lại cách thức của ngài hôm nay thật là kỳ lạ, thật sự làm cho ta xấu hổ, lấy tuổi tác của ta thế này, còn có thể được đức ngài công tước ca ngợi như vậy, thật sự là…
Nói tới đây, trên mặt nàng lại đỏ lên