108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 131: Giải binh thư quyển


Chương trước Chương tiếp

"Vì sao ngươi lại làm vậy." Trên Phong Hỏa Xa, Đường Liên Tâm nhàn nhạt hỏi.

"Người khác nói ngươi ẻo lả, quả thật có điểm đúng." Tô Tinh nhíu mày tự hỏi Đường Liên Tâm đến cùng có phải là nam nhân hay không, tuy nói bị chó điên mắng không cần thiết phải mắng lại, nhưng là một nam nhân sao lại có bộ dáng tùy người khinh nhục?

Rối răm.

Đường Liên Tâm không e ngại những lời như thế, chẳng hề để ý hỏi ngược lại Tô Tinh: "Ngươi không cần thiết vì ta mà đi trêu chọc phiền toái này, chúng ta chẳng có giao tình gì."

Tô Tinh thở dài. Tên này thật sự là quái gở nhưng cũng có chút lợi hại, giờ hắn mới hiểu được vì sao Cư Nguyệt Khả lại khổ tâm muốn thay đổi tính tình của gã.

"Sư phụ nói qua chúng ta là huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, ngươi cũng đừng dùng bộ dáng lạnh như băng nói chuyện với ta, tốt xấu gì chúng ta cũng là chiến hữu. Ngươi cảm thấy không cần thiết nhưng ta thấy trọng yếu là được." Tô Tinh vỗ vỗ bờ vai của hắn. Đây là hành động theo quán tính của Tô Tinh từ khi ở trong quân đội.

(Biên tập: Ta chẳng biết tên này là nam hay nữ nữa, thôi, theo như dịch giả vậy ^_^)

Đường Liên Tâm nhãn thần kỳ quái nhìn bàn tay đang đặt trên vai hắn, nhưng không nói gì.

Sau đó, Đường Liên Tâm dẫn Tô Tinh dạo qua một vòng quanh đảo Hỏa Đông. Ít lời, trầm mặc là cá tính của Đường Liên Tâm. Rất nhiều địa phương chính hắn cũng không biết, cuối cùng gặp được Dương Nghiên Ngọc nhờ nàng làm hướng dẫn viên du lịch mới bớt đi sự xấu hổ. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Phong Hỏa Xa đi vào một vùng khác của Hỏa Đông đảo.

Dương Nghiên Ngọc nói: "Đây là Trảm Quỷ Giác, địa phương trọng yếu nhất trong Tứ Pháp Môn!"

"Trảm Quỷ Giác?" Tô Tinh cảm thấy danh tự này thật sự là kỳ quái nhưng theo Dương Ngiên Ngọc giải thích hắn mới hiểu được tại sao.

Ngàn dặm hải lý phía sau Trảm Quỷ Giác chính là Lạc Anh Quỷ quốc! Lạc Anh Quỷ quốc là một quốc gia tà giáo, họ thích mang một loại mặt nạ qủy, tu sĩ ở đó sử dụng một loại thân pháp quỷ mị lại thị huyết háo sát xưng là Quỷ Võ giả, bị tu sĩ Thương Long giới chán ghét. Mỗi khi Quỷ Võ giả lén vào Thương Long giới đại khai sát giới thì các thôn xóm khắp nơi đều là xác chết, máu chảy thành sông.

Bởi vậy Quỷ Võ giả bị Tinh Giả xưng là "Quỷ trung chi quỷ". Tu sĩ Thương Long giới thường ở chỗ này tập kích và giết chết rất nhiều Quỷ Võ Giả nên nơi đây mang tên Trảm Quỷ Giác.

Lại vòng vo một lần ở mấy thôn xóm của đảo Hỏa Đông. Ở đây khí hậu có phần khắc nhiệt, địa hỏa rất nhiều, không thích hợp cho nông nghiệp, đại bộ phận lương thực trong thôn đều do Tứ Pháp Môn cung ứng, mà thôn dân vì báo đáp nên trồng rất nhiều "Xích Hầu quả" là một loại linh quả giúp ít rất lơn cho chúng tu sĩ của Tứ Pháp Môn.

Sau khi biết hoàn cảnh Tô Tinh không khỏi phải cảm thán một tiếng.

Cáo biệt Dương Nghiên Ngọc, Tô Tinh cùng Đường Liên Tâm liền trở về môn phái. Đúng lúc đó, vài đạo độn quang dừng ở trước mặt bọn họ, Tô Tinh chợt thấy người dẫn đầu chính là kiều man nữ lúc trước bị giáo huấn, quả nhiên nàng ta sẽ không cam lòng mà gọi người tới báo thù.

"Tiêu sư ca, chính hắn khi dễ muội." Nguyễn Hồng Tuyết chỉ vào Tô Tinh, ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.

Tô Tinh trừng mắt, nữ hài sợ hãi rụt tay lại.

Nguyễn Hồng Tuyết lần này mang đến hơn hai mươi tên đệ tử Hỏa Vân Phong đều có tu vi không thấp. Trong đó số đó chỉ có một tên có tuấn lãng, môi hồng răng trắng, xem chừng là một nam nhân văn nhã, khoảng hai bảy hai tám tuổi là khiến Tô Tinh để ý, phù đình no đủ, tinh khí hùng hậu, thần niệm mạnh mẽ, tuy rằng chỉ là Tinh Hà sơ kỳ, nhưng thoạt nhìn không chỉ đơn giản như thế.

Qua lời Dương Nghiên Ngọc, Tô Tinh cũng hiểu thêm đôi chút về kiều nam man nữ này.

Nguyễn Hồng Tuyết là nữ nhi của thủ tọa Hỏa Vân Phong Nguyễn Hồng Đức. Ỷ vào một kiện Tinh Vân pháp bảo "Hỏa Long tiên" hoành hành ở Tứ Pháp Môn khiến chúng đệ tử không ai dám chọc vào nàng ta, mà tên nam nhân này chắc là Hỏa Vân Phong đại đệ tử Tiêu Thư, được xưng là một trong tứ đại đệ tử của Tứ Pháp Môn, kiếm quyết thập phần cao siêu.

"Ngươi thật đúng là chứng nào tật nấy a." Tô Tinh lạnh lùng nhìn về phía Nguyễn Hồng Tuyết.

"Tiêu sư ca, ngươi xem đi hắn quá kiêu ngạo dám vũ nhục muội trước mặt mọi người." Nguyễn Hồng Tuyết nói.

Bộ dáng Tiêu Cát Lương ôn hòa, nhưng khóe miệng chợt xuất hiện một nụ cười lạnh.

Một cỗ thần niệm khá mạnh ập đến Tô Tinh. Thấy gã dụng thần niệm thăm dò mình, Tô Tinh thầm cười lạnh, hắn luyện qua Đại Diễn thần quyết của Thiên Cơ giáo, lại có thêm năm Tinh Tướng, so thần thức chưa từng biết sợ, thần niệm nhất thời bùng nổ.

Hai đạo lực lượng mà mắt thường không thể nhìn thấy va chạm ầm ầm bạo liệt tại không gian giữa hai người. Một trận gió xoáy lập tức nổi lên tán ra xung quanh, ở không trung, không khí đột nhiên trở nên cuồng bạo, chúng đệ tử Hỏa Vân Phong đang ngự kiếm đều bị thổi lắc lư không ngừng.

Trên Phong Hỏa Xa, Đường Liên Tâm lại không có việc gì. Kiện tinh khí này không phải mấy đạo thần niêm va chạm nhau là có thể ảnh hưởng. Đường Liên Tâm vẫn là lạnh lùng đứng một bên quan sát, bộ dáng hết sức hờ hững.

Thấy tình hình như vậy, mọi người đều là cả kinh, vội vàng phóng xuất tinh lực hộ thể.

Âm thanh bạo liệt liên tiếp không ngừng, dòng khí nhàn nhạt hình thành tầng tầng trận gió, quấn lấy cả hai người, thân hình cả hai dần trở nên mơ hồ. Trên trời cao xuất hiện hai đạo bóng đen yên lặng bất động.

Nguyễn Hồng Tuyết tuyệt đối giật mình, không nghĩ tới tên gia hỏa Tinh Vân hậu kỳ trước mắt cư nhiên có năng lực chống lại sư ca, nàng biết Tiêu sư ca may mắn chiếm được một loại bí pháp rèn luyện thần thức, luận thần niệm thì có thể ngạo nghễ trong chúng đệ tử của Tứ Pháp Môn.

Tiêu Thư sắc mặt hơi đổi, pháp bào tung bay. Hỏa quang mãnh liệt, chỉ thấy thần niệm hóa thành một ngọn hỏa diễm bùng lên. Tô Tinh vẫn lơ đểnh, chậm rãi gia tăng thần niệm, thần thức của hắn mênh mông như biển yên lặng vây kín Tiêu Thư, hỏa diễm trong khoảnh khắc đã lụi tàn. Tiêu Thư chỉ có thể phóng xuất một kiện pháp khí hộ thân, nếu không sẽ bị thần niệm của Tô Tinh đánh bại. Hắn nhìn Tô Tinh đầy khiếp sợ.

Đệ tử Hỏa Vân Phong thấy đại sư huynh đột nhiên phóng xuất pháp khí tưởng rằng bắt đầu động thủ, các loại đao kiếm kiền kích, chung ấn cầm họa toàn bộ đều ném ra, khí thế bừng bừng.

Tiêu Thư muốn ngăn cản nhưng không kịp.

Phần Tô Tinh cũng không hề nghĩ rằng mấy tên đệ tử Hỏa Vân Phong cư nhiên nhân lúc cháy nhà hôi của, không kể đồng môn, xuống tay quả nhiên là không chút do dự, đáy lòng không khỏi giận dữ Tô Tinh quyết định sử dụng quý thuỷ thần lôi cho bọn chúng một chút giáo huấn.

Đúng lúc này, Đường Liên Tâm rốt cục cũng bạo phát, hắn vung tay ném đi một kiện thư quyển. Chỉ thấy thư quyển kia lơ lửng trên không trung rồi từ từ mở ra, một làn sương khói màu trắng lượn lờ bốc ra từ trong thư quyển đem mấy chục kiện pháp khí cấp bậc không đồng nhất hết thảy đều thu vào bên trong thư quyển. Thư quyển đóng lại, bay về lại tay của Đường Liên Tâm.

Mọi người kinh ngạc đến ngây người.

"Tinh khí!!!"

"A, là tinh khí!"

"Giải Binh Thư Quyển!"

Tiêu Thư động dung.

Tô Tinh cũng lắp bắp kinh hãi, Đường Liên Tâm này cũng thật quá là lợi hại a, nhìn qua có chút quái gở vô hại, không nghĩ tới cư nhiên lại có thêm một kiện tinh khí. Hơn nữa thoạt nhìn tinh khí này cực kì lợi hại, hơn mười kiện pháp khí cơ hồ không có sức phản kháng đã bị hút vào.

Bất quá kinh hãi dần trở thành phẫn nộ, Tô Tinh vốn bị mấy tên đệ tử đánh lén đã không vui, nay còn bị Đường Liên Tâm đả kích.

"Bổn tiểu thư không có đánh lén ngươi." Nguyễn Hồng Tuyết trong lòng có quỷ, vội làm sáng tỏ.

"Làm càn!"

Tiêu Thư đối với chúng đệ tử quát một tiếng trách mắng: "Các ngươi là tàn sát đồng môn sao? Ai cho các ngươi xuất thủ?"

"Nhưng chúng ta không phải vì tiểu thư trả thù sao? "

Chúng đệ tử đều choáng váng.

"Vừa rồi thật có lỗi." Tiêu Thư ôm quyền xin lỗi, biểu hiện thực rất chân tình thực lòng, nhìn không ra chút giả dối nào. "Đứa nhỏ Hồng Tuyết này rất kiêu ngạo, cũng do nàng được sủng ái quá mức mà sinh ra như thế. Vốn cần phải có một người quản giáo, không ngờ lại nghe thấy có người đã cấp cho nàng giáo huấn, thật muốn đến kết giao một phen, xin sư đệ thứ lỗi cho chuyện vừa rồi."

"Nàng đích xác cần phải được quản giáo cho tốt, bất quá thị sủng đãi kiều cũng là do các ngươi dạy bảo." Tô Tinh hừ một tiếng.

"Ha ha. Tô Tinh sư đệ nói rất đúng!" Tiêu Thư cười nói.

"Tiêu Thư ca, ngươi nói cái gì thế, như thế nào lại muốn cùng hắn kết giao vậy?" Nguyễn Hồng Tuyết nghĩ mình nghe lầm rồi.

"Hồng Tuyết về sau không được làm loạn nữa. Ngươi tại Tứ Pháp Môn làm loạn bởi vì sau lưng ngươi có chưởng môn chống đỡ, trên người lại có tinh bảo, ngươi có thể ở chỗ này hoành hành. Nhưng khi rời khỏi Tứ Pháp Môn sẽ phải trả giá lớn!" Tiêu Thư nói.

"Hừ, bổn tiểu thư còn chưa định ra ngoài, ra ngoài còn không phải là chết sao!." Nguyễn Hồng Tuyết bĩu môi.

Tiêu Thư lắc đầu.

Sự tình đột nhiên biến thành cái dạng này, Tô Tinh cũng có chút bất ngờ quyết định vui vẻ chờ xem màn kịch hay.

Một lát sau, Tiêu Thư nói: "Chuyện vừa rồi là do chúng tôi có điều đắc tội, sư đệ có thể đem pháp khí trả cho các đệ tử khác không?"

Đường Liên Tâm lạnh lùng nhìn hắn, đen kiện tinh khí Giải Binh Thư Quyển ném ra, thư quyển lại mở, pháp khí liền bay ra, mọi người nhìn Đường Liên Tâm lòng còn sợ hãi, cho dù là Tiêu Thư cũng có chút kiêng kị.

"Cư Nguyệt sư cô nhãn quang quả thật hơn người. Tô Tinh sư đệ cùng Đường Khả Tâm sư đệ đều là nhân trung long phượng a, tương lai của Tứ Pháp Môn còn muốn dựa vào hai vị sư đệ rồi." Tiêu Thư nghiêm túc nói.

"Đi tìm chết đi, Tứ Pháp Môn không cần dựa vào tên hỗn đản vô sỉ này." Nguyễn Hồng Tuyết tức tối dậm chân, độn quang đi mất, trước lúc đi còn hung hăng liếc Tô Tinh một cái.

Tô Tinh xem nàng đại khái là muốn đem mình ăn tươi rồi.

Cùng Tiêu Thư tiếp tục hàn huyên một chút, phát hiện hắn là người văn nhã nhẹ nhàng, cũng không như trong tưởng tượng giúp người khác làm điều ác nên Tô Tinh không chấp nhặt chuyện vừa rồi nữa, cùng Đường Liên Tâm trở lại Kính Hoa Giản. Trải qua chuyện vừa rồi, quan hệ hai người cũng xem như xích lại gần hơn.

Tô Tinh đang chuẩn bị đi hư không động phủ thì Đường Liên Tâm chủ động gọi hắn lại rồi ném cho một vật. Tô Tinh nhìn lại thì phát hiện đó là một thư quyển tên là "Tứ Môn Huyền Pháp".

Đường Liên Tâm giải thích: "Nếu ngươi muốn học luyện khí chân chính của Tứ Pháp Môn thì cái này đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn."

Tô Tinh tò mò lật xem, bên trong thì ra là bút ký của Đường Liên Tâm, còn có một ít pháp môn cơ sở khác, Tô Tinh quả thật bất ngờ. Cái này cùng Tứ Pháp Môn cơ sở khác biệt đây đúng là Tứ Pháp Môn "Tứ pháp luyện" nhập môn tâm đắc.

Kỳ thật Ngô Tâm Giải sở dĩ lựa chọn Tứ Pháp Môn có một nguyên nhân trọng yếu đó là Tứ Pháp Môn luyện khí có chỗ đặc sắc, tại Thương Long giới thậm chí Lương Sơn đại lục đều là nhất tuyệt, bọn họ lấy "hỏa, lôi, thủy, phong" thành Tứ Pháp luyện chế.

"Thiên Hỏa Thối, Lôi Đình Luyện, Thủy Ôn Nhuận, Thần Phong Khắc." Mỗi một bước đều ẩn chứa tứ pháp lực của thiên địa, dùng Tứ Pháp luyện ra pháp khí sẽ hơn xa các pháp khí đồng cấp khác, cũng là luyện chế pháp khí nhưng có thể khiến tinh tướng dùng "Tinh Khí Thần" luyện chế cảm thấy khâm phục thì sẽ không hề đơn giản.

Bất quá Tứ Pháp luyện chế rất khó, đầu tiên đó là phải đem bốn loại lực lượng bất đồng nắm giữ đến trình độ lư hỏa thuần thanh, hơn nữa phải thay thế lẫn nhau thuần thục vận dụng, mà muốn học Tứ Pháp cần phải có thời gian dài, cho dù là Luyện Khí tông sư Trì Thanh Sơn hay là Cư Nguyệt, cũng chỉ nắm giữ được hai pháp. Trì Thanh Sơn nắm giữ Thiên Hỏa thối và Lôi đình luyện, còn Cư Nguyệt Khả là Ôn thủy nhuận và Phong thần khắc.

Vốn Tô Tinh chỉ cần nắm giữ một loại luyện pháp cũng xem như không tồi rồi. Nên khi thấy thư quyển "Tứ Môn Huyền Pháp" Tô Tinh không khỏi mừng rỡ.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...