Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

Chương 18




Trên bàn tổng cộng có tám người ngồi, một con số may mắn nga.

Bắt đầu từ chủ vị thuận theo hướng của kim đồng hồ, thứ nhất là tôi, sau đó là người mẫu tiên sinh, tiếp theo là người bạn xinh đẹp của hắn cùng bác sĩ, tới nữa chính là một nhà Hoàng Lỗi, hắn và vợ của hắn cùng với một đôi trai gái.

Thời điểm khi người mẫu tiên sinh đi đón người bạn của hắn là người mẫu tiên sinh số 2 thì gặp phải tên bác sĩ, dựa theo lời người mẫu tiên sinh miêu tả thì đại khái lúc đó đất trời ngập tràn trong băng tuyết, bác sĩ khoác một cái áo khoác thật mỏng màu trắng ngồi xổm ở trước cửa phòng khám bệnh, nguyên nhân là vì hắn quên mang chìa khóa phòng khám bệnh, hắn có thuê vài nhân viên nhưng tất cả đều đã quay về quê ăn tết.

Bác sĩ khi nhìn thấy người mẫu tiên sinh liền thuận thế cùng theo đến, đáng nhắc tới chính là, hắn sâu sắc mê luyến tướng mạo của người mẫu tiên sinh số 2, so sánh một chút thì người mẫu tiên sinh số 2 càng thêm tinh xảo hơn người mẫu tiên sinh

“Tôi cũng biết anh! Anh cũng là người mẫu nam mà Lan Địch đại sư thường dùng, bên trong anh mang dòng máu của người Pháp có đúng hay không? Nha đúng đúng, anh tên là Anthony đúng không?” Bác sĩ lấy ra bảng hiệu mắt dường như sáng cả lên, cả người đều muốn kề sát tới trên người của người mẫu tiên sinh số 2.

Người mẫu tiên sinh số 2 lớn lên đích xác rất đẹp, một đôi mắt phượng cũng vô cùng câu nhân, bất quá không phù hợp yêu cầu thẩm mỹ của tôi, có chút quá yêu khí, tướng mạo như vậy vừa nhìn cũng không giống như một người đảm đang nội trợ.

Người mẫu tiên sinh số 2 nhấc lên khóe miệng, cười đến cảnh “xuân” tỏa ra tứ phía: “Rất hân hạnh được biết cậu.”

“Ồ má ơi, tôi cả người đều say rồi.” Bác sĩ sững sờ đè lại ngực.

Tôi yên lặng ăn những món mà người mẫu tiên sinh gắp cho tôi, liếc mắt nhìn vợ chồng Hoàng Lỗi vội vàng chăm sóc cho hai bé con, liền nhìn hai người bác sĩ ngươi tới ta đi, cảm thấy được sau này sẽ càng thú vị, thế là tôi liền an tĩnh mà đảm nhiệm làm một người bên ngoài sân.

Tôi đột nhiên cảm thấy có người chọt thắt lưng của tôi, làm tôi sợ muốn chết, tôi theo bản năng xoay người sang chỗ khác, liền nhìn thấy người mẫu tiên sinh không quá cao hứng.

“Liên tục nhìn chằm chằm vào người khác? Thích hắn?” Người mẫu tiên sinh liếc mắt một cái nhìn người mẫu tiên sinh số 2, một bộ dáng khởi binh vấn tội.

Tôi vội lắc đầu một cái: “Tôi không thích hắn, lớn lên quá giống con gái, hơn nữa vừa nhìn liền biết là một người sẽ không bao giờ rửa chén.”

Tôi thật giống như nói quá lớn tiếng, toàn bộ bàn ăn đều yên lặng vài giây.

“Tôi thật sự sẽ không rửa chén.” người mẫu tiên sinh số 2 cười cười: “Tôi chỉ làm tốt chuyện kia, ngược lại làm ở trên lại càng tốt.” Hắn có ý riêng.

Hoàn toàn không muốn biết rốt cuộc là chuyện gì.

Tên bác sĩ này phản ứng rất nhanh, hắn ngây ngốc hỏi: “Anh cũng chấp nhận chuyện bao dưỡng sao?”

Người mẫu tiên sinh số 2 suy nghĩ một chút, duỗi ra ngón tay thon dài chọt chọt khuôn mặt thịt thịt của bác sĩ nói: “Nếu như có đủ tiền, gương mặt xinh đẹp, tôi liền chấp nhận.”

Tiền, cùng mặt.

Tôi cảm thấy được hai người bọn họ quả thực vô cùng xứng đôi, hơn nữa nếu như tên bác sĩ đó thành công bao dưỡng người mẫu tiên sinh số 2, hắn cũng sẽ không bao giờ mơ ước tới người mẫu tiên sinh của tôi nữa, tôi có chút do dự liệu có nên hay không bỏ vốn tài trợ cho tên bác sĩ kia đi bao dưỡng.

Vào lúc này, có người lôi kéo góc áo của tôi, không là đang ngồi phía bên kia người mẫu tiên sinh.

Tôi vừa nhìn, hóa ra là con gái Hoàng Lỗi.

Kỳ thực tôi là một tổng tài rất yêu thích trẻ con, chỉ là bởi vì tôi quá nghiêm khắc mà chấp hành quy tắc tổng tài của tôi, nên có rất ít bé con chịu tiếp cận tôi. Bất quá con gái của Hoàng Lỗi lá gan đặc biệt lớn, hai năm trước liền thích việc đi theo phía sau tôi, hiện tại vừa thấy, cô bé đã cao lớn hơn, ngũ quan cũng đã phân minh, xinh đẹp hơn nhiều.

“Chú a.” Tiểu nha đầu đưa tay ra trông ngóng chân của tôi. (cái chỗ này ta k hiểu lắm a T^T)

“Xảy ra chuyện gì?” Tôi tận lực khống chế biểu tình thân thiết trên mặt, cúi đầu hỏi cô bé.

Cô bé nhảy lên hôn tôi một cái, cao hứng nói: “Chú a chú thật là đẹp a.”

Tôi nghiêm túc trả lời nàng: “Con cũng rất dễ thương.”

Cô bé cười khanh khách, tiếng cười thanh thúy cùng với âm thanh của lục lạc đều giống nhau.

Tôi còn muốn cùng cô bé nói nhiều thêm vài câu, thỏa mãn một chút cảm giác thành tựu đang bành trướng trong nội tâm, người mẫu tiên sinh liền hướng cô bé nở nụ cười.

“Chú không đẹp sao?”

Thời điểm người mẫu tiên sinh nhíu mày so với híp mắt lại càng đẹp trai hơn.

Cô bé ánh mắt sáng lên, lập tức gật gật đầu: “Đẹp a.”

Người mẫu tiên sinh ngoắc ngoắc tay, cô bé thật cao hứng liền chạy đến bên cạnh hắn.

Vợ Hoàng Lỗi ngượng ngùng cười: “Nha đầu đều mang bộ dáng này, mỗi ngày nhìn thấy ai đẹp một chút liền thích đến gần, Dục An cậu không nên cùng nó nghiêm túc a.” Vợ Hoàng Lỗi nhìn cô bé hôn người mẫu tiên sinh một cái, liền theo tôi mà giải thích.

Tôi luôn cảm thấy tôi bị hiểu lầm thành kim chủ đặc biệt hẹp hòi.

Tôi lắc đầu một cái: “Không sao.”

“Đúng rồi, tôi có mang theo rượu ở nhà, đều là rượu ngon, cuối năm không uống rượu thì sao được a.”Hoàng Lỗi là một tên ghiền rượu như mạng vui vẻ từ trong xe lấy rượu ra, một hơi mở ra vài bình.

Tôi đổ đầy một chén, hỏi người mẫu tiên sinh có muốn hay không, người mẫu tiên sinh lắc đầu một cái, còn bác sĩ cùng người mẫu tiên sinh số 2, bọn họ đã hoàn toàn rơi vào thế giới của chính mình, ngươi tới ta đi mà trêu đùa, không còn cái gì muốn hỏi.

Sau đó chính là màn uống rượu nhàm chán.

“Sang năm chuẩn bị như thế nào? Chúng ta đều ở lại chỗ này?” Hoàng Lỗi hỏi, thuận lợi uống một ngụm lớn.

“Trước tiên ở lại đi.” Tôi trả lời, liền uống một chén lớn.

“Ai, đúng rồi, tên đó, cậu dưỡng hắn đã bao lâu?” Hoàng Lỗi nháy mắt nhỏ giọng hỏi, uống thêm một ngụm lớn.

Tôi cẩn thận tính toán một lát: “Hơn hai năm ba tháng.” Lại uống một ngụm lớn nữa.

“Ngày mai muốn đi tảo mộ cho ba cậu sao?” Hoàng Lỗi đè cập đến ba của tôi, cha của hắn cùng ba của tôi là người quen cũ, cho nên hắn và ba của tôi cũng rất quen thuộc.

“Không, đến tết thanh minh tôi đi.” Tôi nghĩ bây giờ trạng thái không tốt lắm, đi gặp ba nhất định sẽ bị ông ấy báo mộng quở trách, hay là không đi.

Hoàng Lỗi tiếp tục uống một ngụm lớn: “Qua một thời gian ngắn cùng tôi đi du lịch? Tôi chuẩn bị mang vợ ra ngoài chơi một chút, người mà, không chi tiền thì kiếm tiền như thế nào đi?” (câu này n cũng mờ mịt nữa T^T theo gg dịch là như vại ak T^T)

Tôi uống một ngụm lớn: “Có thời gian liền đi.”

“Khà khà khà.” Hoàng Lỗi cười, liền uống một ngụm lớn nữa.

“Đúng rồi, tôi luôn cảm thấy công ty gần đây có chút không đúng, thật giống như bị người theo dõi, cậu có phải là đã gây ra lỗi với người nào không đó?” Hoàng Lỗi sắc mặt hơi hơi nghiêm chỉnh chút, nói xong liền phi vài tiếng: “Cuối năm, nói hưu nói vượn, nhất định là tôi suy nghĩ nhiều quá.”

Tôi uống một hớp rượu, trong lòng thoảng qua vài ý nghĩ, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy người mẫu tiên sinh đang chơi đùa cùng cô bé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.