Phong Tình Ấm Áp

Chương 3: Tần Thị đầu tư




Thành thật mà nói, không xét đến những lý do khác thì đầu tư của Tần thị đối với bọn họ trong thời điểm hiện tại thật sự là một khối thịt vô cùng lớn, tự mình giao đồ ăn tới cửa, anh không có lý do gì để từ chối. Nếu sau này không tìm được những nguồn đầu tư khác thì đây sẽ xem như là một phương án giải quyết rất hiệu quả.

Điều đáng tiếc là ngoài việc là người thừa kế của Tần thị, người kia còn là bạn trai cũ của anh. Nhưng nếu không có mối quan hệ trước đây, Tần thị cũng sẽ không chủ động tìm đến cửa để đầu tư.

Thời điểm chia tay, tình cảm giữa hai người đang trong giai đoạn ngày càng mặn nồng, thế nhưng tình yêu ấy lại đột ngột kết thúc khiến cho Trương Cẩn Phong lúc đó trong lòng có chút oán giận. Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu đổi lại là anh, anh cũng sẽ lựa chọn giống như Tần Tư Ý. 

Sau khi li hôn với mẹ Tần Tư Ý, ba cậu lập tức tức đem tình nhân và đứa con ngoài giá thú về sống trong nhà, vì thế Tần Tư Ý không thể chấp nhận những thứ thuộc về mẹ con cậu rơi vào tay kẻ khác, cậu đơn giản chỉ muốn nắm lấy cổ phần ở Tần thị, thử nghĩ xem ai mà không muốn nắm giữ cổ phần cơ chứ?

Tần Thị là một tập đoàn lớn, mặc dù đời tư của Tần Trí Viễn luôn bị lên án, người khác tung tin đồn trên mạng nói rằng những đứa trẻ kêu hắn là ba ba chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn.

Đó là những thứ thuộc về cậu, tại sao chỉ vì tình yêu mà lại từ bỏ nó chứ? Trương Cẩn Phong lúc đó không suy nghĩ thấu đáo, vì tỉnh cảm mà sinh oán giận. Bây giờ đã lăn lộn ngoài xã hội gần bốn năm, anh phải thừa nhận Tần Tư Ý quả thực là một thương nhân có tư cách. Ít ra cậu ấy không hành động theo cảm tình mà sẽ lựa chọn kế sách để có thể trụ vững lâu dài.

  

Nhưng suy nghĩ của Trương Cẩn Phong cũng rất rõ ràng, chia tay chính là chia tay, bất luận là vì lý do gì thì cũng đã chia tay nhau rồi, một người đàn ông có tư cách thì cái gì qua cứ để cho nó quá, không việc gì phải vật lộn với cái gọi là quá khứ.

  

Tuy nhiên việc đầu tư dù sao cũng không phải là chuyện nhỏ, huống chi đây là đầu tư của Tần thị, chuyện này rất quan trọng, anh không thể từ chối Tần Tư Ý vì lí do cá nhân như thế được.

  

Sau một đêm suy nghĩ, vừa đến công ty Trương Cẩn Phong liền gọi ba người còn lại vào phòng họp.

  

"Sao vậy, bên phía đầu tư gặp vấn đề gì sao?" Chu Tinh Nghiêu hỏi.

  

Trương Cẩn Phong ngồi xuống nói: "Có một chút vấn đề về việc đầu tư nên tôi muốn bàn bạc với mọi người một chút. Tôi nhận được tin nhắn từ Tần Tư Ý, cậu ấy nói rằng Tần thị muốn đầu tư vào game của chúng ta."

Lời vừa nói xong, phòng họp bỗng nhiên im lặng một cách quỷ dị. Cao Triết, Chu Tinh Nghiêu và Thịnh Vĩ Minh đều ngạc nhiên nhìn Trương Cẩn Phong. Một lúc lâu sau, Cao Triết người đầu tiên phản ứng nói: "Cậu ta... nói sẽ đầu tư bao nhiêu? "

  

"Cái này thì chưa nói đến." Trương Cẩn Phong tiếp tục nói: "Nhưng... mặc dù không nói nhưng có thể hiểu được, nếu công ty thiếu bao thì cậu ta cũng có thể đầu tư bấy nhiêu."

Chu Tinh Nghiêu đặt tay lên miệng suy nghĩ một lúc mới hỏi Trương Cẩn Phong: "A Cẩn, cậu suy nghĩ thế nào? Tôi không đảm bảo lão Cao và Lão Thịnh có suy nghĩ giống tôi không nhưng cá nhân tôi rất muốn có được sự đầu tư của Tần thị, nhưng nếu điều đó khiến cậu vướng mắc trong lòng thì tôi vẫn đứng về phía cậu, ủng hộ quyết định của cậu."

  

Trương Cẩn Phong biết đây là lời nói tự tận đáy lòng của Chu Tinh Nghiêu, anh hít sâu, sau đó nói với ba người kia: "Trong lòng tôi hiện tại không còn khúc mắc gì đó nữa, tôi chỉ không muốn liên quan gì đến Tần Tư Ý nữa thôi. Nhưng chuyện đầu tư không phải là chuyện nhỏ, một khi chúng ta nhận lời đầu tư của Tần thị thì sau này chúng ta sẽ thuận lợi phát triển ý tưởng, nhưng nếu không chấp nhận, dựa vào tình hình hiện tại, e rằng sẽ rất khó khắn để kêu gọi nhà đầu tư khác. "

  

" A Cẩn, để tôi nói một chút."Cao Triết đứng lên nói: "Bất kể Tần Tư Ý đầu tư vào với mục đích gì, ý định đầu tư của cậu ta cũng rất kiên quyết, đó là điều chúng ta cần trong tình thế hiện tại. Có một câu nói rất thẳng thắn đó là, có tiền chính là làm vua. Nếu không có tiền thì đừng hòng xưng vương. Tiền vẫn là tiền, bạn trai cũ thì sao nào, cậu không muốn cùng hắn nói chuyện thì sẽ bỏ lỡ chuyện này không phải sao?"

Trương Cẩn Phong nhìn vẻ phẫn nộ của Cao Triết, có chút buồn cười, bật cười nói: "Cậu nghĩ tôi sẽ không chấp nhận đầu tư vì đó là người yêu cũ sao? Nói khách quan thì cậu ấy không phải đang giúp đỡ mà cậu ấy đang đầu tư tiền. Nếu dự án thành công, mọi người cùng nhau kiếm lợi nhuận. Cậu ấy đầu tư nhiều thì sẽ thu được nhiều lợi nhuận, nhưng sẽ có rủi ro. Tôi hơn bất kỳ ai khác rất muốn có phi vụ đầu tư lần này, nếu Tần thị đổi người bàn chuyện làm ăn với tôi, thì bây giờ tôi cũng không cần rối rắm làm gì."

  

"Được rồi, cậu nói như thế là đủ rồi. Tần Thị không đổi người, chúng ta sẽ đổi người." Cao Triết xua tay nói tiếp: "Cái này sắp đặt hết rồi, con vịt đã giữ trong tay thì làm sao có thể để nó bay được? Tôi tin tưởng lão Thịnh cũng cùng ý tưởng với tôi, đúng không lão Thịnh? "Thịnh Minh Vĩ gật đầu nói: "Quả thực, đây là khoản đầu tư tự dâng đến cửa, huống chi là một thịt béo bở như vậy chứ. "

  

Cao Triết nhướng mày và nói: "Được rồi, A Cẩn, cho tôi số điện thoại di động Tần Tư Ý, tôi sẽ bàn chuyện với cậu ta."

  

"Ừ." Trương Cẩn Phong vừa nói vừa lấy ra điện thoại di động ra vừa đưa số cho Cao Triết, sau đó nói: "Tôi hiện tại cũng không vướng bận chuyện khác, chờ lão Cao bàn xong việc đầu tư, tôi sẽ lập tức liên hệ với thị trường ứng dụng và quảng cáo để chuẩn bị cho việc niêm yết."

"Được rồi." Chu Tinh Nghiêu cũng đồng ý, đứng dậy và nói: "Tôi đi trước để họp bàn cùng với bộ phận phụ trách, lão Cao cố lên!"

  

"Mọi người không cần lo lắng!" Cao Triết vỗ ngực nói, "Cao Triết đây xuất ngựa thì cứ yên tâm đi! "

Cao Triết hứng thứ bất tận liên hệ với Tần Tư Ý. Nhưng chưa đầy một tiếng đồng hồ sau, hắn lập tức tỏ vẻ buồn bã. Trương Cẩn Phong cau mày khi nhìn thấy biểu hiện của đối phương, trong lòng nghĩ có phải Tần thị đã đổi ý? Hay vốn đầu tư không nhiều?

Nhưng vẫn tốt hơn nên hỏi thẳng vấn đề, vì thế Trương Cẩn Phong lập tức hỏi: "A Triết, có chuyện gì vậy?"

  

Cao Triết càng thêm ểu oải nhìn Trương Cẩn Phong, dù người kia không gọi hắn là lão Cao nữa mà gọi thân thiết như vậy khiến hắn cảm thấy vui trong lòng, nhưng hiện giờ lại không thể nào thấy vui được.

"Cao Triết vẻ mặt đưa đám nói: "Tần Tư Ý nói tôi có thể bàn chuyện nhưng nếu thật sự là tôi, cậu ta sẽ chỉ chi 1 triệu NDT. Nếu là cậu bàn chuyện thì bao nhiêu cũng có thể đầu tư."

  

"Đây là kiểu làm việc gì vậy?" Trương Cẩn Phong kinh ngạc hỏi.

  

"Cậu ta nói, vì tôi là đàn anh của cậu ta nên tôi chỉ đáng giá 1 triệu NDT không hơn không kém, bởi vì tôi có thể ở bên cạnh cậu mọi lúc mọi nơi còn cậu ta không thể." Cao Triết tiếp tục tức giận nói: "Tên thiếu gia nhà giàu này thật sự quá đáng! Đây là kiểu phim rẻ tiền gì thế này! Xem việc đầu tư như trò đùa như thế chắc cả Trung Quốc không thể tìm được người thứ hai làm chuyện này! "

  

Trương Cẩn Phong vừa tức giận vừa buồn cười.

  

Tức giận vì Tần Tư Ý đã lớn như vậy lại đúng như Cao Triết lại hành động ấu trĩ như trẻ con, cho dù có tiền cũng không thể xem việc đầu tư là trò đùa. Điều buồn cười là Cao Triết thường ngày tự tin như một vị lãnh chúa, hiện tại lại mất tự tin yểu xỉu, trạng thái này thật rất hiếm thấy.

  

Tuy nhiên, Trương Cẩn Phong chưa bao giờ là người thích làm ra vẻ này nọ, từ khi mọi người thống nhất chấp nhận đầu tư của Tần thị, nếu chủ đầu tư chỉ định anh đến đàm phán thì anh sẽ đích thân đi, người yêu cũ hay người yêu mới đều không cần phải để tâm đến.

  

"Quên đi, đừng lo lắng về chuyện đó." Trương Cẩn Phong cười vỗ vai Cao Triết, nói: "Cậu đã hẹn với Tần Tư Ý chưa?"

  

Cao Triết lắc đầu, Trương Cẩn Phong lại nói: "Được, vậy cứ để chuyện này cho tôi. Tôi sẽ đàm phán trực tiếp với cậu ta, ở đây chờ tin tốt của tôi là được."

  

"Sau đó thì sao..." Cao Triết nhìn Trương Cẩn Phong với ánh mắt phức tạp nói: "Cậu không cần miễn cưỡng chính mình. "

  

"Miễn cưỡng gì chứ?" Trương Cẩn Phong nói: "Tần Tư Ý cũng không phải lưu manh, tôi cũng không cần phải miễn cưỡng, nói thật chuyện này khiến tôi rất vui, dù sao có được vốn đầu tư của Tần thị là chuyện rất tốt."

  

Cao Triết mấp máy môi định nói gì đó, nhưng vẫn không nói gì, cuối cùng chỉ vỗ vỗ vai Trương Cẩn Phong, lầm lũi bước ra khỏi phòng làm việc.

  

Trương Cẩn Phong quay lại phòng làm việc, chuẩn bị tốt những ghi chép và notebook xong, lấy điện thoại di động ra bấm số của Tần Tư Ý.

  

Đầu dây bên kia lập tức bắt máy, giọng điệu của Tần Tư Ý rất vui vẻ: "Đàn anh, cuối cùng anh cũng gọi điện cho em!"

  

"Chào Tần tổng," Trương Cẩn Phong nói: "Khi nào thì tiện gặp? Chúng ta dành chút thời gian gặp nhau nói về dự án được không?"

  

Tần Tư Ý nghe danh xưng này, đang lúc ngồi thẳng lưng lập tức ngã quỵ xuống, giọng điệu cũng không còn là hưng phấn như vừa rồi, buồn giọng nói: "Em lúc nào cũng có thể, đàn anh khi nào có thời gian. "

  

Tôi sẽ phối hợp với thời gian của Tần tổng." Trương Cẩn Phong nói.

  

Tần Tư Ý suy nghĩ một chút rồi nói: "Chờ sau khi em họp xong, nếu không hôm nay chúng ta cùng nhau ăn tối, thuận tiện bàn công việc luôn được không?"

  

Tần Tư Ý biết Trương Cẩn Phong có lẽ sẽ không đi ăn với cậu một cách đơn thuần, nhưng nếu dùng thời gian dùng bữa để bàn chuyện công việc, Trương Cẩn Phong nhất định sẽ không từ chối, mặc dù cậu muốn theo đuổi Trương Cẩn Phong bằng cả sự chân thành nhưng cậu cũng hiểu được nóng vội thì sẽ hỏng hết mọi chuyện.

  

Quả nhiên, Trương Cẩn Phong không do dự nói: "Tôi tan làm lúc 6 giờ nếu Tần tổng còn có việc thì tôi sẽ không phiền đến."

  

"Vậy thì anh có thể chấp nhận yêu cầu trên VX của em không?" Tần Tư Ý nói: "Có chuyện gì chúng ta có thể liên hệ với nhau qua VX để giải quyết và em sẽ gửi địa chỉ gặp nhau qua đó."

"Được thôi." Trương Cẩn Phong cũng nghĩ nếu không có chuyện gì thì tốt nhất không cần gọi điện thoại. Giao tiếp qua VX thực sự thuận tiện hơn rất nhiều cho công việc.

  

Sau khi cúp điện thoại, VX của Trương Cẩn Phong hiện ra một yêu cầu kết bạn, nhấp vào hình đại diện của Tần Tư Ý là một chiếc lá phong, ID của cậu là "Phong tình ấm áp". Ngón tay của Trương Cẩn Phong ngay lập tức khựng lại, có chút mơ hồ.

  

Anh rõ hơn ai khác về ý nghĩa của ID này.

Kỉ niệm năm 2 năm yêu nhau đúng vào dịp sinh nhật của Tần Tư Ý. Hôm đó, Tần Tư Ý ước nguyện sẽ mãi mãi được ở bên Trương Cẩn Phong. Nói xong, cậu lấy ra một tấm thiệp, Trương Cẩn Phong đọc dòng chữ trên tấm thiệp còn trêu cậu sến như kịch bản phim Quỳnh Dao.

Tần Tư Ý nói: "Không phải đâu, trong câu nói này có có tên của anh và em như thế không phải là rất tuyệt vời sao."

"Một tình yêu nồng nàn và ấm áp, một tình yêu mãi mãi ở bên nhau không bao giờ rời xa"

Hàm ý khá tốt chỉ tiếc là khó thành hiện thực, Trương Cẩn Phong tự giễu nghĩ.

Mãi cho đến khi điện thoại gửi lại yêu cầu kết bạn, Trương Cẩn Phong mới xác nhận nhận lời mời. Bên kia lập tức ném qua biểu tượng cảm xúc hai nhân vật đang ôm nhau, Trương Cẩn Phong không để ý đến, sau khi lướt qua, anh lưu tên đối phương là "Tần Tư Ý" rồi tắt máy.

6h30, điện thoại di động của Trương Cẩn Phong vang lên, mở điện thoại di động lên thì thấy Tần Tư Ý gửi địa chỉ nhà hàng qua cho anh. Trương Cẩn Phong cau mày, địa chỉ mà Tần Tư Ý là một nhà hàng nhỏ gần trường đại học trước đây hai người theo học, khi còn yêu nhau họ thường đến đó ăn, những món ăn ở đó đều rất hợp với hai người nên tuần nào cũng ghé qua đó.

Nhưng hiện tại thì cảm giác không ổn.

Trương Cẩn Phong suy ngẫm một chút, trả lời nhắn của đối phương: [Sao Tần Tổng không chọn nơi gần hơn, nơi đó xa quá.]

Tần Tư Ý: [Nhưng em và đàn anh đều thích ăn đồ ăn do dì Lam ở quán đó làm mà. ]

Trương Cẩn Phong (Z): [Xa quá, đổi chỗ khác đi. ]

Tần Tư Ý suy nghĩ một chút trả lời: [Đàn anh...... Em đến chỗ hẹn rồi ]

Tần Tư Ý: [Hình trong quán ăn]

Z: [... Vậy cảm phiền Tần tổng chờ tôi 40 phút.]

Tần Tư Ý: [Đàn anh lái xe chậm thôi nha, chú ý an toàn, em không vội, bao lâu đi nữa em cũng sẽ tình nguyện đợi anh.]

Tần Tư Ý thoát khỏi khung chat VX với Trương Cẩn Phong, trả lời một tài khoản VX khác: [Cảm ơn bức ảnh mà anh đã chụp.]

Bên kia nhanh chóng trả lời: [Không có gì đâu ~]

Tần Tư Ý gửi cho đối phương một phong bì màu đỏ sau đó nói với người lái xe: "Đến đại học H trong vòng nửa giờ."

Xe của Tần Tư chạy rất nhanh, cuối cùng cũng đến được nơi mà cậu và Trương Cẩn Phong từng đến, sau khi đậu xe, Tần Tư Ý bảo tài xế rời đi và tự mình đến cửa hàng ăn.

Cô chủ nhà hàng vừa nhìn đã nhận ra cậu, ngạc nhiên nói: "Là cậu sao, đã hai năm rồi sao tôi không thấy cậu ghé qua đây? Anh chàng đẹp trai thường đi cùng cậu đâu?"

"Anh ấy sẽ đến sau." Tần Tư Ý tiếp tục nói:" Phiền cô làm cho chúng tôi một con cá diếc om dưa, canh bẹ nấu với ngô, rau xào, khoai tây bào sợi nóng chua."

"Được được." Nghe xong, cô chủ lập tức nhờ người đến rót trà mời Tần Tư Ý, sau đó tự mình xuống làm món ăn.

Không bao lâu cửa được đẩy ra, cô gái làm việc part time trong cửa hàng đang lén nhìn Tần Tư Ý, lúc này có khách hàng đến, cô nhìn cửa chuẩn bị mời khách, thế nhưng người khách nọ khiến cô vô cùng kinh ngạc.

Vị khách này cao ít nhất 1,9 mét, mặc áo sơ mi trắng tươm tất, tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt vô cùng điển trai thu hút khiến cô không khỏi chú ý, khuôn mặt ấy thật sự đẹp như một kiệt tác nghệ thuật vậy.

Cô nhìn thấy người người đàn ông vào trước đầy vẻ rạng ngời khi nhìn thấy người vừa vào, cậu đứng dậy nói: "Đàn anh, đây nè!"

Trương Cẩn Phong gật đầu với cậu, ngồi xuống ghế đối diện nói: "Xin lỗi Tần Tổng khiến cậu đợi lâu rồi."

Hai năm rồi mới cùng ngồi ăn với Trương Cẩn Phong, khiến Tần Tư Ý đột nhiên cảm thấy xúc động muốn khóc. Cậu hết sức kiềm nén cảm xúc của bản thân, tự nhủ tương lai còn dài không nên nóng vội.

"Em đã gọi những món ăn chúng ta thường gọi. Đàn anh có muốn gọi thêm nữa không?"

"Không cần." Trương Cẩn Phong nói: "Tần tổng nghĩ sao về việc đầu tư?"

Tần Tư Ý hiểu nếu nhắc đến nhiều về quá khứ của hai người sẽ Trương Cẩn Phong chán ghét, may mà bọn họ còn có thể cùng nhau bàn việc, những chuyện khác đều có thể từ từ tiếp cận, nghĩ đến đó cậu nói: "Em đã xem xét rất kỹ về vấn đề đầu tư, tất nhiên em cũng không xem xét vấn đề dựa trên suy nghĩ cá nhân. Em nghĩ ý tưởng của đàn anh rất khả quan nhưng cho dù thế nào em cũng sẽ xem xét kĩ càng trước khi quyết định. Nhưng em có thể hỏi đàn anh, hiện giờ có bao nhiêu nhà đầu tư không? "

Trương Cẩn Phong rất hài lòng thái độ làm việc của đối phương, nét mặt cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều nói: "Hiện tại có bốn, nếu thêm cậu nữa là năm."

"Đúng rồi, càng nhiều đầu tư càng tốt." Tần Tư Ý tiếp tục nói: "Dù sao vấn đề này cũng không phải là chuyện nhỏ. Em nếu mù quáng đầu tư thì những người khác sẽ tỏ thái độ không hài lòng. Em cũng không thật sự hiểu về lĩnh vực game, em sẽ tìm hiểu trước khi đưa ra quyết định. Về đầu tư cũng không có vấn đề gì, em có thể đầu tư với số tiền mà đàn anh đang cần."

Trương Cẩn Phong hiểu được đề xuất của Tần Tư Ý đều rất hợp lý, các nhà đầu tư trước đó cũng quyết định đầu tư sau khi tìm hiểu dự án thông qua mạng. Đầu tư luôn có những rủi ro nên không ai đầu tư một cách mù quáng cả.

"Được, hoan nghênh Tần tổng đến với công ty chúng tôi bất cứ lúc nào." Trương Cẩn Phong nói.

"Em sẽ đến, đàn anh không cho rằng em đến làm phiền là tốt rồi." Tần Tư Ý nói.

"Tần tổng sao lại nói vậy?" Trương Cẩn Phong tiếp tục nói: "Việc khảo sát đối tác là chuyện rất bình thường."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.