Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 216




Editor: May

Cũng không biết rốt cuộc tên đàn ông lòng dạ hẹp hòi kia đã hết giận chưa?

Sự thật chứng minh, cầu nguyện của cô không có nổi lên bất cứ tác dụng nào.

Chuông điện thoại vang lên hơn mười tiếng, cuối cùng bị người cắt đứt.

Ta kháo!

Thời khắc mấu chốt, anh ta liền không thể phối hợp cô một lần sao?

“Sao lại thế này? Mục đại thiếu đến điện thoại của con cũng không nghe?” Lục Văn Quân nhíu mày nhìn qua, “Như vậy mà còn gọi là đối tốt với con sao?”

Lạc Thần Hi vạn phần xấu hổ, “Mẹ, đây chỉ là ngẫu nhiên…… Ừ, Mục đại thiếu khẳng định là đang mở họp, cho nên mới không tiếp điện thoại. Người đừng nóng vội, con gọi điện thoại cho trợ lý đặc biệt của anh ta hỏi một chút.”

Cô lại gọi điện thoại cho Trác Phong.

Trợ lý Trác ngược lại nhanh chóng nghe điện thoại.

“Trợ lý Trác, chào anh, tôi là……”

“Tôi biết, tôi biết, Thiếu phu nhân, sao cô lại gọi điện thoại cho tôi? Xin hỏi có chuyện gì muốn phân phó?”

Trác Phong thập phần ân cần chủ động chào hỏi.

Lần trước sau khi anh trong lúc vô ý cúp điện thoại Lạc Thần Hi, bị cô dùng một hộp cơm trưa tình yêu hố đến vô cùng thê thảm.

Sau lại, anh liền hấp thu giáo huấn, đều lưu lại tất cả số di động, máy bàn của Lạc Thần Hi xuống, sợ ngày nào đó lại đắc tội thiếu phu nhân.

Anh xem như đã nhìn ra, tuy rằng đại thiếu gia và thiếu phu nhân mỗi ngày ồn ào nhốn nháo, nhưng đó là rất ân ái!

Loại cẩu độc thân như bọn họ kẹp ở bên trong, bị ngược vẫn là nhẹ, vừa lơ đãng liền sẽ trở thành pháo hôi!

Không thể trêu vào, không thể trêu vào!

Lạc Thần Hi lén nhẹ nhàng thở ra, “Trợ lý Trác, anh quá khách khí. Tôi chỉ là muốn hỏi một chút, hiện tại Mục Diệc Thần ở công ty sao?”

Trác Phong kinh ngạc nói: “Đương nhiên ở đây, hôm nay sau khi tổng giám đốc tới, vẫn luôn ngốc ở trong văn phòng! Hôm nay cũng không ai tìm ngài ấy hội báo.”

Quả nhiên, tên đàn ông này chính là cố ý không nghe điện thoại!

Lạc Thần Hi tức giận đến cắn răng.

Trác Phong lại nói: “Thiếu phu nhân, cô hỏi chuyện này làm cái gì? Chẳng lẽ là lại tính toán đưa cơm trưa cho tổng giám đốc sao? Thật tốt quá! Vậy tôi liền……”

“Khụ khụ, trợ lý Trác, anh suy nghĩ nhiều……” Lạc Thần Hi nhanh chóng cắt đứt anh ta.

“Là cái dạng này, vừa rồi tôi gọi điện thoại cho Mục Diệc Thần, anh ta không tiếp, tôi đoán di động anh ta có thể xảy ra một chút vấn đề. Có thể phiền toái anh đi nói với anh ta một tiếng. Hôm nay tôi đến bệnh viện Di Hòa thăm một người nhà, có thể sẽ về nhà muộn một chút, xem anh ta có thể bớt thời giờ tới đón tôi không? À, đúng rồi, tốt nhất đi đón Đường Đường trước, sau đó lại qua đây.”

Trác Phong luôn miệng đáp ứng: “Được, Thiếu phu nhân, việc này liền giao cho tôi! Cô chờ tin tức tốt của tôi đi!”

Lần trước trước khi xuất ngoại, anh còn thấy Thiếu phu nhân cãi nhau với đại thiếu gia ở công ty.

Kết quả, tổng giám đốc vừa về nước, Thiếu phu nhân liền chủ động muốn ngài ấy đi đón.

Xem ra, hai người đã hòa hảo.

Anh ở giữa truyền lời, chính là chuyện tốt lấy lòng hai đầu! Nói không chừng tổng giám đốc vừa cao hứng, liền tăng lương cho anh.

Trác Phong cúp điện thoại, lập tức liền xoay người, đi đến văn phòng tổng giám đốc.

Gõ gõ cửa.

“Tiến vào!”

Trác Phong đẩy cửa đi vào, trên mặt còn treo tươi cười, “Tổng giám đốc, có phải di động của ngài hỏng rồi không? Vừa rồi Thiếu phu nhân gọi điện thoại tới chỗ tôi, nói là hôm nay về nhà muộn, hy vọng ngài có thể thay cô ấy đi đón tiểu tiểu thư, lại tiện đường đi đón cô ấy……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.