Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1362: Tiểu nhân báo thù, mười năm không muộn 3




Editor: Suri Đặng

Nolan biến sắc, kinh ngạc nhìn Michael.

Michael một cũng không muốn giải thích cái gì, “Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất bị thương, đang điều dưỡng, em một hồi trở về đưa tin, lúc rảnh rỗi đi thăm bọn họ, các cô ấy ở bệnh viện lục quân...”

Nolan cũng nhớ tới chuyện Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất, anh nói, “Anh, vì sao anh muốn tìm bác sĩ của tổ chức khủng bố, còn không tiếc hi sinh người nhiều như vậy, anh có thể nói cho em biết không?”

“Em không cần biết.” Michael nói, “Anh tìm cô ấy, tự nhiên có lý do của anh.”

Thái độ Nolan cường ngạnh, anh xưa nay bất hòa Michael đối nghịch, có rất ít tranh chấp, hai anh em người phối hợp rất tốt, rất nhất trí, cơ hồ cũng không có mâu thuẫn gì, ngoại trừ lần này, Nolan rất muốn biết, rốt cuộc là vì sao?

“Anh phải nói cho em biết, nếu không chuyện này Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất không có biện pháp lấy lại chức vụ.”

“Nolan!” Michael không thể tin tưởng nhìn Nolan, “Em uy hiếp anh?”

“Không, em không phải uy hiếp anh, Hạ Thanh cùng Thất Thất bị thương, em so với ai khác đều sốt ruột, nếu như là vì nhiệm vụ không rõ ràng, em cảm thấy không đáng, các cô ấy là thuộc hạ em quan tâm nhất, em không muốn các cô ấy gặp chuyện không may.”

“Lục Trăn đã nói, anh và An Tiêu Dao đều không tiếc tất cả bảo vệ người bác sĩ này, không cần thiết vì cô ấy, hi sinh người của em, liên lụy Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đều bị thương, chuyện này, nếu như không có lý do tất yếu, hà tất truy tra được.”

...

Michael cực kỳ phẫn nộ, không ngờ Nolan vậy mà lại chỉ trích anh.

Anh em bọn họ, chưa từng có trở mặt.

“Anh có lý do của anh, chuyện này là cơ mật, Nolan, em không thể biết.” Michael nói, “Chờ đến thời gian thích hợp, anh tự nhiên sẽ nói cho em biết, bây giờ, em chỉ cần làm tốt chuyện của em, không nên có điều dính dáng cùng Lục Trăn là được.”

“Lời của anh, em hãy suy nghĩ một chút.”

Michael đi tới cửa, lại xoay người lại, “Nolan, vì Lục Trăn, em thực sự tính toán muốn thả khí tất cả(tức giận), liên lụy người thân của em đều không quan tâm sao? Nếu quả thật là như vậy, vậy anh cũng không thể nói gì hơn.”

“Anh, anh có thể yên tâm, em chỉ là đơn phương tình nguyện, Lục Trăn với em không có phương diện tâm tư này.”

Nolan ngồi ở trên sô pha, không biểu tình, đối địch người, nghĩ có kết quả gì, thực sự khó như lên trời, trở lực quá lớn, anh dù cho một lòng muốn giải quyết, Lục Trăn tâm không ở trên người anh, anh cũng chỉ là đơn phương tình nguyện mà thôi.

Lục Trăn cùng An Tiêu Dao đi uống cà phê, tinh thần tỉnh táo, thời gian ngồi máy bay dài như vậy, anh cũng có chút mệt, Lục Trăn nói, “Tiêu Dao, tôi căn bản không phải... Đối thủ của các cô ấy, anh thế nào làm các cô ấy bị thương?”

“Tiên nhân tự có diệu chiêu.” An Tiêu Dao mỉm cười, “Anh cho là đánh nhau đều giống như Long Tứ cậy mạnh như vậy sao? Hiện tại tội phạm đều là phần tử trí thức bằng cao cấp, đánh nhau cũng là muốn xem đầu óc.”

Lục Trăn, “...”

Đắc ý đi, đắc ý đi, luôn có anh còn một ngày.

An Tiêu Dao cười hỏi, “Tôi điều tra tài liệu anh muốn, toàn bộ đều đóng gói tốt gửi đến hòm thư của anh, anh xác định, đây là người anh muốn tìm.”

“Không xác định, xem trước một chút.”

“Tùy ý anh.” An Tiêu Dao ý vị thâm trường cười, “Nhưng muốn thấy rõ ràng, đừng tùy tiện nhận thân.”

“Anh ta không phải là người thân của tôi.”

“Được rồi, nhận tình nhân.” An Tiêu Dao biết nghe lời phải sửa lại miệng.

Lục Trăn, “...”

Nolan đi tổng bộ đưa tin, xử lý một ít văn kiện quan trọng, phân công một ít nhiệm vụ, đã đến buổi chiều, anh rời phòng làm việc trước thời gian đi bệnh viện lục quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.