Ma Cà Rồng Cũng Biết Yêu

Chương 32: Cuộc nói chuyện với ác quỷ




Trong một không gian được bao trùm bởi màu đen , nó đang bị trói trên một cây thánh giá bằng những sợi xích vừa mới bị nung nóng , nó từ từ mở mắt ra rồi nhìn khắp xung quanh bằng ánh mắt không hề có sự sợ hãi trong đó . Đột nhiên một giọng nói nữ vang lên , giọng nói đó rất thánh thót nhưng lại có chút gì đó khiến người nghe phải sởn gai óc .

- “ Tỉnh rồi sao Nguyễn Nguyễn Anh Thư”

- “ Bà là ai , sao bà biết được tên tôi “ - Nó hỏi

- “ Ta là ai sao được rồi để ta giới thiệu cho ngươi biết , ta Tô Thanh Vân chính là bạn của mẹ ngươi Phạm Huỳnh Như “

- “ Bạn mẹ ta , tôi cho bà nói lại đó , ta còn chưa gặp mẹ ta bao giờ thì ta tin bà thế nào đây bà lấy gì để chứng minh “

- “ Con ranh con kia ai cho mày giám cãi tay đôi với tao “ - Bà ta bị nó chọc cho tức giận mà lên gào lên

- “ Ai cho tôi quyền cãi tay đôi với bà sao , chả ai cả cãi ai là quyền của tôi bà lấu cái gì mà cấm “ - Nó lại tiếp tục chọc cho bà ta tức điên lên thì mới hả dạ , nhưng bà ta đâu có vừa cãi tay đôi không được thì dùng tay chân , không biết bà ta lấy được con dao bấm ở đâu mà đâm thẳng vào bụng mình nhưng rồi bà ta chả bị gì cả mà ngược lại thành nó gánh hết cho bà ta .

- “ Bà ....” - Do bị đâm bất ngờ nên nó chẳng thể nói gì luac này , con về thực tế khi anh đã ngăn được cơ thể nó thì ngay lập tức anh lại bị nó tấn công , vi đây vẫn là cơ thể của nó lên bà Thanh Vân đó chưa thể điều khiển hết được cho nên bà ta lúc này không phải đối thủ của Harry , nhưng rồi bất ngờ con dao bấm trên người anh rơi ra ngoài , bà ta nhanh chóng chạy tới nhặt con dao lên rồi ngay lập tức không ngần ngại đâm thẳng vào bụng nó mặc dù bà là người điều khiển cơ thể nó , Harry khá bất ngờ khi nó lại tự đâm chính mình như vậy nhưng biết làm sao bây giờ nó đâu có điều khiển cơ thể mình đâu .

- “ Sao vậy , khi nãy mày to mồm lắm mà sao giờ lại im lặng thế “ - Mặc kệ bà ta nói gì nó chẳng thèm chả lời nữa mà thật ra nó chẳng có câu nào để trả lời ba ta nữa , nhưng ai ngờ nó vẫn còn một câu để nói

- “ Liên quan đến bà à , bà cũng chẳng hơn ai đâu “

- “ Mày “ - Cạn cmn lời - “ Đúng là cha mẹ nào con đấy , không biết dạy con tí nào , ranh con mà dám cãi lời người lớn”- Không nói được nữa thì lôi mẹ ra

- “ Bà đừng có nói ba mẹ tôi , bà nên soi gương lại đi , bà còn thấp hơn cả tôi nữa đó “ - Đến nước này rồi nó vẫn còn chọc người ta được

- “ Con ranh con kia tại sao mày biết được chuyện này , mày đâu nhìn thấy tao “ - Bà ta tức giận gào lên

- “ Đấy là bà tự thừa nhận mà , ai ngờ đoán mò cũng chúng “ - Sau câu nói này cảu nó mặt nó bỗng chở lên tối sầm lại - “ Bà nói đi , tại sao bà lại chú trong người tôi mà không phải ai khác “

- “ Tại sao à , là để trả thù “

- “ Trả thù “

- “ Đúng , tao muốn ba mẹ mày thấy mày hị tao dày vò như thế nào ....” - chưa nói song mà đã bị cướp lời

- “ Bà nói như bà dày vò tôi nhiều lần rồi không bằng , tôi nhắc cho bà biết đây mới là lần đầu thôi “ - Vâng tí xíu thôi mà cũng soi được

- “ Kệ tao đi , để tao kể nốt “ - Vâng , chắc chết với hai người này mất - “ Mày biết ai là người đã giết tao không , chính là ... “ haha lại bị cướp lời

- “ Ba mẹ của tôi chắc ? “

- “ Đúng thông minh “ - Nó đoán chúng nên bà ta thấy vui vui sao ý , nhưng rồi lại thấy cái gì đó lạ lạ bà nói - “ Sao mày biết “

- “ Bà bị lú hả , ba mẹ tôi giết bà thì bà mới trả thù họ chứ , mà họ giết bà thì liên quan gì đến tôi “

- “ Mày vừa nói tao bị lú mà , để tao nhắc lại tao muốn ba mẹ mày phải hối hận vì đã giết tao “

- “ Giết rồi hối hận làm gì nữa “ - Vâng chết mất

- “ Mày “ - Cạn cmn lời

- Được rồi bà kể tiếp đi “

- “ Mẹ mày là ...” - Haha lại bị cướp lời

- “ đừng gọi mày với tao được không “

- “ Được rồi , ta với ngươi cho tiện , Phạm Huỳnh Như và ta là bạn thân từ nhỏ , bà ta là hiện thân của cành dương liễu non , người ta nói cành liễu đẹp nhất là khi chúng còn non , chúng mỏng manh và có thể bay đi theo chiều gió còn ngược lại với ta , ta là hiện thân của cành liễu già , mà liễu già thì chúng sần sùi và nặng chĩu cho nên ...” - Vâng lại bị cướp lời rồi

- “ Đó là điều hiển nhiên , mẹ tôi xinh đẹp hơn bà gấp nhiều lần “

- “ Mày im đi được không , tao sẽ kể ngắn gọn cho nhanh , hàng chăm năm trước ta bị mẹ ngươi phong ấn bên trong cây dương liễu già “

- “ Vậy bà là hiện thân của dương liễu hay là bị phóng ấn bên trong vậy “

- “ Bị phóng ấn , còn ta là hiện thân của cây liễu là bịa đó “ - Bà ta thú nhận mọi chuyện , đến lúc này nó chẳng còn cái bộ dạng đùa giỡn nữa

- “ Bà mau thả tôi ra , nhanh lên “ - Nó nói và bà ta cũng đã không còn đùa giỡn nữa

- “ Thả sao , mơ đi tao sẽ được trở lại chỉ cần giết mày và đi tìm cái cây đã phong ấn ta , bà hoàng của thế giới ma cà rồng sẽ một lần nữa được tái sinh .”

- “ Bà đừng có mơ đi “

Bà ta đúng là bà hoàng của ma cà rồng mà , bà ta không chỉ vừa nói chuyện với nó mà còn có thể tấn công cả anh bằng một thanh kiếm màu đen , giờ đây khắp người nó bị bao phủ bởi một làn khói màu đen . Còn nó sau khi nói bà ta lằm mơ cũng không giết được mình thì ngay lập tức bà ta đưa tay nên , co ngón tay lại và làm cho đau đầu đến mức phải phát điên lên nhưng nó chỉ có thể cắn răng chịu đựng tuyệt đối không thể lên tiếng vì nếu nó lên tiếng thì nó sẽ chết và bà ta sẽ được hồi sinh trở lại không chỉ thế giới ma à rồng bị gặp nạn mà cả thế giới loài người cũng sẽ bị bà ta chiếm lấy , không chừa một nơi nào .

-----------------------hết chap 31---------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.