Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 9-1: Hành trình ba người – Phần 3




Trong khoảng thời gian ngắn, hào khí đã đóng băng. 2 người bọn họ “ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi”. Ai cũng không nói chuyện với ai

“2 đại nam nhân các ngươi, một người là Hoàng quốc hoàng đế, 1 người là Thái thượng hoàng, cũng không biết tại sao mà cư nhiên bị bắt tới đây đi vậy, bị trói thành như vậy! Thoạt nhìn thật sự rất xuẩn [ngu ngốc]!” Ta không nhịn được mà lên tiếng châm chọc

Khoé môi Đường Vấn Thiên co quắp, một hồi lâu mới lạnh lùng nói “Bọn họ có thể thuận lợi bắt ta như vậy thì phải cảm tạ nàng, Diệp Dược Nô! Nếu như không phải là nàng hạ độc ta thì nàng nghĩ rằng ta dễ dàng bị bắt như vậy sao?”

Khoé môi ta dần dần rủ xuống, nhìn về phía Đường Vấn Hiên đang nhắm mắt lại “Ngươi đã xảy ra chuyện gì?”

Hắn giật nhẹ khóe môi, “Ta đang đọc thi thì thì ngã bệnh, tất cả mọi người đều biết thân thể của ta rất yếu, bị bắt thì đâu có gì kỳ quái!” Hắn nói thật giống “cây ngay không sợ chết đứng”, nếu không phải đã từng chứng kiến qua công phu của hắn thì ta sẽ thật sự tưởng  rằng hắn bị bắt vốn là chuyện bình thường!

Ta đột nhiên cảm thấy rất buồn cười. Rõ ràng là 3 người “Vương không gặp Vương” [đế vương không gặp nhau], bây giờ lại bởi vì Đường Đình Hiên đột nhiên mất khống chết mà bị trói đến cùng 1 chỗ. Rõ ràng ta chính là nữ tử yếu thế nhất trong bọn hắn nhưng bây giờ lại là người duy nhất có thể hành động!

“Diệp Dược Nô! Lại đây giúp ta tháo sợi dây ra!” Đường Vấn Thiên lạnh lùng nói

Ta nở 1 nụ cười với hắn “Không đâu! Đường quốc chủ. Ngươi bị trói như vậy là sự tình ta nằm mơ đều muốn nhìn thấy! Sao ta có thể không thành toàn ngươi! Thật ngốc!”

Khoé môi hắn nhanh chóng co quắp “Lúc này, 3 người chúng ta đều đang gặp nguy hiểm. Không phải lúc để nháo tính [ý là tình tình giở chứng]! Vấn Hiên thân thể yếu đuối, mà nàng cũng không có võ công, nơi này chỉ có thể dựa vào ta!”

Ta chau mày, không muốn nói nhiều với hắn

“Hay là cởi trói cho ta đi!” Đường Vấn Hiên nhỏ giọng nói “Ta như vậy rất không thoải mái!” Hắn đau đớn đáng thương nhìn ta, trong đôi mắt hình như phiếm lệ quang như có như không. Vẻ mặt này, ánh mắt này, rõ ràng chính là 1 chú cún con bị người ta vứt bỏ

Khoé môi ta nhanh chóng co quắp rồi hạ xuống. Như thế nào cũng không được động tâm với hắn. Hắn thoạt nhìn ôn nhu vô hại nhưng lại có thể giam cầm ta! 1 đối thủ như vậy, ta như thế nào có thể xem thường hắn!

“Xin lỗi, Vấn Hiên, ta cũng không thể thả ngươi ra!”

“Vậy nàng muốn thế nào!” Đường Vấn Thiên giận dữ nói

“Này! Các ngươi đừng nên trông cậy vào nàng ta nữa! Nàng tuyệt đối sẽ không để mất ưu thế. Rất kỳ quái, thái độ của các ngươi với nàng thật buồn cười! Nữ tử này rõ ráng chính là 1 lão bà tóc bạc rồi! 2 huynh đệ các ngươi cư nhiên còn yêu nàng! Trên thế giới này, tiểu cô nương xinh đẹp còn nhiều mà, nữ tử xinh đẹp còn nhiều mà, các ngươi cần gì mà phải đơn phương yêu nàng – 1 đoá hoa đã tàn lụi! 2 người các ngươi thật dũng cảm! Không bằng hãy gia nhập bang phái của ta! Lúc ta đánh đấm, các ngươi xông ra hỗ trợ, thế nào?”

Tiểu tử ngoài kia bổ bả nói 1 hồi

Khoé môi Đường Vấn Thiên co quắp, hé ra gương mặt đã hoá thành màu tím, ta 1 chưởng giáng vào mặt hắn “Muốn cười thì cứ cười!”

Hắn liền ha ha cười to lên

Đường Vấn Hiên thì nhắm mắt lại, xoay đầu sang chỗ khác, không nhìn ta. Nhìn bả vai run run của hắn, ta thấy, hắn đang cười trộm

Ta tức giận đến mức gân xanh trên trán giật giật, tay nắm chặt thành quyền “Tiểu bằng hữu, ngươi biết cái gì? Trẻ tuổi thì là xinh đẹp sao? Tóc bạc thì không xinh đẹp sao? Ta tóc bạc thì có làm sao? Bọn họ chính là thích ta tóc bạc, thế nào? Ngươi vừa mới truún độc, không biết sao?” Ta càng nói, cơn tức trong lòng càng lớn, rốt cuộc, nhịn không được mà nhảy người lên, mở màn xe ra, định nhảy ra thì lại phát hiện kiếm của Đường Đình Hiên đang ở đối diện cửa trước mặt ta

“Muốn chạy trốn? Tốt lắm! Ta đã nhắc nhở rồi! Người đâu! Đem xe ngựa đổi thành lồng sắt cho ta!” Hắn giận dữ hét.

Xe ngựa ngừng lại. Chỉ trong chốc lát sau, tên thiếu niên kia vén màn xe lên. Trường thân ngọc lập [thân thể cao lớn như ngọc], trên trán buông xuống 1 bó tóc, thoạt nhín đứng là tú khí [tuấn tú + có khí chất] ngoài ý muốn “A! A! A! Bây giờ mới nhìn thấy! Nguyên lai 2 nam nhân này cũng thật ưa nhìn! Như thế nào lại nhìn trún 1 phụ nữ độc ác như vậy! Các ngươi có nghe thấy vừa rồi nàng muốn tam vương gia giết ta không? Thật là độc ác rồi!”

Ta cười lạnh “Độc ác? Ngươi có muốn thử xem xem hay không?” Dứt lời, liền nắm chặt thanh trâm trong tay đâm vào người hắn, lại bị hắn 1 bả tóm lấy cổ tay

“Ngươi tốt nhất là không nên làm ra loại chuyện nhàm chán này. Ta còn trẻ tuổi như vậy mà đã làm bang chủ, ngươi cho rằng ta là hỗn giả sao? Sẽ nhanh thôi, ta sẽ là võ lâm minh chủ, nhất thống thiên hạ chính đạo hắc bang! Ha ha ha! Nữ nhân người sao có thể là đối thủ của ta!” Dứt lời, hắn liền buông tay ta ra!

Ta trợn mắt nhìn hắn.”Ngươi cũng xứng làm võ lâm minh chủ? Ngươi không biết võ lâm minh chủ chính thức tên là gì sao? Hả?”

Hắn cười nói, “Ta như thế nào không biết! Đó là Diệp Dược Nhi! Quan trong hơn là nàng rất xinh đẹp! Không giống như ngươi! Rõ ràng là đã rất già rồi mà cư nhiên còn ở nơi này diễn vở tình yêu tay ba! Giả vờ trẻ trung! Thật buồn cười!”

Ta cười nói “Xem ra là ngươi chưa từng gặp qua nàng ấy rồi! Diệp Dược Nhi, ngươi biết nàng thông thạo kiếm, vậy thì ngươi có biết nàng bắt đầu tập kiếm từ mấy tuổi không? Ngươi biết nàng thông thạo roi pháp, vậy thì ngươi có biết roi của nàng vốn được làm thành từ cái gì không? Ngươi không biết!”

Hắn thoáng giật mình. Một hồi lâu híp mắt nhìn ta, “Ngươi biết? Ngươi như thế nào lại biết?”

Ta cười nói với hắn “Muốn biết sao?”

Hắn ngây ngốc gật đầu.”Đương nhiên muốn!”

Ta cười, ngoắc ngoắc hắn “Ta chỉ nói cho 1 mình ngươi nghe!”

Hắn nghe lời, đem đầu duỗi đến bên người ta, ta ghé vào lỗ tai hắn, nói “Không nói cho ngươi!”

Hắn tức giận đến xanh mét của mặt, đột ngột tuôn ra 1 tiếng rống to “Ngươi đâu! Đem xe ngựa này đóng thêm 2 tầng sắt! Ta xem nàng ta trốn như thế nào

Ta phe phẩy ngón tay với hắn “Ngươi xem! 2 nam nhân này!”

Hắn nhìn theo tay ta.”Thế nào?”

Ta ngồi xổm xuống, chỉ vào Đường Vấn Thiên đang liều mạng cười không dứt “Nam nhân này, yêu ta” Ta lại chỉ vào Đường Vấn Hiên đang cắn môi dưới “Nam nhân này, cũng yêu ta!”

“Sau đó đâu?”

“Sau đó, ngươi cũng nói, tình yêu tay ba! Cám ơn ngươi đem chúng ta ba người ném vào cùng một chỗ, vừa lúc dứt bỏ cái tình yêu tay ba phiền não này, 1 mình ta độc chiếm được 2 mỹ nam! Ngươi nói xem, có phải là “không công đức nhất kiện” [không làm gì mà vẫn được hưởng] hay không?” Ta cười nói với hắn “Còn nữa, nếu như ngươi thích thì cũng có thể gia nhập với bọn họ!” Ta cười, nháy mắt với hắn

Hắn lập tức nhảy xuống xe ngựa, thối lui ra sau 3 bước “Ngươi ngươi ngươi! Ngươi nữ nhân này! Ai muốn gia nhập với bọn họ! người đâu! Người đâu! Đóng thêm lớp sắt gia cố [cố định] vào

Ta cười đến mức té ngã ở trong xe ngựa

Đường Đình Hiên lạnh lùng nói “Gia tăng dày như vậy làm gì? Ngươi muốn làm cho 3 người bọn họ ngây ngốc ơ đó, không để bọn họ đi ra sao?”

Hắn cả giận nói, “Ngươi đừng quản ta!”

Đường Đình Hiên nổi giận, gầm lên 1 tiếng, tiếp theo là thanh âm của tiếng kim loại vang lên. Ý cười bên môi ta vẫn không dứt “Bọn họ sẽ không tự giết chết chính mình đó chứ!” Tên tiểu tử này, miệng mồm thì ác độc, tính tình thì lại nóng nảy ít suy xét. Là ta tính toán rằng hắn sẽ ầm ĩ với Đường Vấn Hiên cho nên mới kích cho hắn tức giận. Cũng không ngờ, hiệu quả lại tốt hơn 1 chút so với dự định. Quả nhiên hắn bị lừa rồi

Đường Vấn Hiên cười nói “ta chỉ biết rằng nàng không phải là mẫu người dễ xúc động như vậy!”

“Lại còn nói 2 bọn ta mê luyến nàng! Rõ ràng là muốn khơi mào lửa giận của hắn!” Đường Vấn Thiên bật cười nói

“Nàng không phải là nói thật đó chứ!” Đường Vấn Hiên nghiêm mặt nói.

“Cái gì thật hay giả?” Ta nghiêng đầu, không nghĩ ra được lời hắn nói có ý tứ gì

“Nàng đang làm cho 2 người bọn ta phiền não!” Đường Vấn Thiên nhắc nhở.

Ta đột nhiên cười ha ha  lên, “Ta làm ngươi phiền não sao?” ta chỉ vào mũi mình, thở dài nói

Hai người bọn hắn trầm mặc 1 hồi lâu, lạnh lùng nói “Nàng cho tới bây giờ chưa hề nghĩ là sẽ trở về bên cạnh ta! Nàng sẽ lựa chọn Vấn Hiên, có phải không?”

Ta không lên tiếng, nhưng Đường Vấn Hiên lại cười khổ nói “Chỉ là là nam nhân họ Đường chúng ta không có cơ hội!”

Lời này vừa nói ra, 2 tròng mắt sáng quắc của 2 người bọn họ nhìn chằm chằm vào ta. Ta chau mày không nói

“Không ngờ là hai người các ngươi lại yêu loại phụ nữ này! Ở bên cạnh 2 người các ngươi mà nàng ta còn cư nhiên “phóng điện” với ta! Mặc dù ta rất tuấn tú không cần bàn cãi. Nhưng chung quy cũng là bất hảo. Nữ nhân đó ít nhất cũng đã 30 tuổi rồi! Mà ta mới có 16 tuổi! 16 tuổi đấy!” Thiếu niên bên ngoài oa oa kêu lên. Nhanh như vậy mà hắn đã đánh nhau xong với Đường Đình Hiên rồi

Ta cau mày. Lạnh lùng nói, “Ngươi có bị gì không? Lúc ta thành thân, ngươi chỉ mới có sáu tuổi! Lúc ta trưởng thành, ngươi chỉ vừa mới được sinh ra! Ngươi nghĩ rằng ta sẽ có tình ý với ngươi sao? Nói thật ra, tuổi của ta, có thể sinh được ra ngươi, sao lại để ý tới ngươi?”

Hắn thoáng giật mình, một hồi lâu “oa”  một tiếng kêu lên.”Các ngươi nghe một chút! Các ngươi nghe một chút! Nàng đang nói cái gì quái gì! Nàng nói là có thể sinh ra ta!”

“Kinh Hách! Chớ có trách ta không cảnh tỉnh ngươi! Ngươi đem Đường Đình Hiên đánh hôn mê thì thế nào? Hắn tốt xấu cũng là tiền nhân của chúng ta, đánh hôn mê hắn thì lấy tiền của ai?” 1 thanh âm khác lạnh lùng nói

“Ta cũng vậy. Nhất thời xúc động mà thôi!” Hắn nhỏ giọng nói.

“Đi! Đem hắn cứu tỉnh!”

“Hắn nói nhiều lắm, suốt ngày tức tức méo mó chỉ thủ họa cước [ khua tay múa chân]. Nếu như không phải là nể hắn có tiền thì ta đã mặc kệ hắn, ném hắn ở trên đường cho rồi!” Thiếu niên kia hừ lạnh

“Đem hắn ném, người nào cho chúng ta tiền?”

“Hắn muốn trả tiền thì trên người tất nhiên là phải mang theo tiến! Bây giờ hắn bất tỉnh rồi, các ngươi có thể lục soát tiền bạc trên người hắn, như vậy là các ngươi vừa nhận được tiền lài vừa không cần phải để ý tới hắn” Ta cung cấp chủ ý

“Chúng ta không thể không có đạo nghĩa giang hồ như vậy! Đánh người cướp cửa, nếu như truyền ra ngoài thì sẽ bị người giang hồ nhạo báng!”

“Các ngươi bây giờ đang làm chuyện gì? Bắt cóc! vốn đã là cường đạo rồi, còn cái gì mà đạo nghĩa giang hồ nữa! Nói đạo nghĩa giang hồ thì mới là mất hết mặt mũi của cười đạo!” Ta to tiếng thuyết giáo

Đường Vấn Thiên mở to miệng. Một hồi lâu mới nói, “Nàng đang làm cái quái gì?”

Ta trợn mắt nhìn, “Không phát hiện ta đang giáo dục người trẻ tuổi sao?” Sau đó liền giương giọng nói “Làm cường đạo thì phải có quy củ của cường đạo! Quy của của cường đạo chính là không nói chuyện đạo nghĩa! Ha ha! Ta và bọn quỷ nhỏ này đang nói chuyện, ngươi thì biết cái gì!” [câu nỳ là nói với ĐVT]

“Nói cũng có chút đạo lý! Không ngờ ngươi lại là 1 phụ nự hiểu tình đạt lý như vậy! Cũng khó trách đã già như vậy mà vẫn có 2 nam nhân ngu ngốc tranh giành, ghen tuông vì ngươi! hảo! Theo lời ngươi nói, đánh cướp hắn, sau đó ném ra ngoài!” Tên tiếu niên đó cười ha ha

Ta chau mày! Đứa nhỏ này còn có thể cứu chữa!

Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.