Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi

Chương 42




Chúc Tử Lộ không dừng một bước chạy về phòng ngủ, mới mở cửa phòng ra liền nhào thẳng vào lòng Lạc Thiệu Dã đang đợi ở bên trong, bất chấp thân thể đau vì bị va phải, cậu chụp cậu ta đi vào bên trong hoảng hốt đến nói năng lộn xộn: “Nhanh nhanh nhanh!”

“Rồi rồi rồi, cậu đừng có gấp.” Lạc Thiệu Dã cười đáp lại, kéo Chúc Tử Lộ, một cái xoay người đè cậu lên giường, lung tung hôn xuống.

“Lạc Thiệu Dã, cậu làm gì vậy?” Hai tay giữ lại người sói đang công kích mình, Chúc Tử Lộ nghi hoặc hỏi.

“Cậu không phải bảo tôi nhanh sao?” Tự dưng bị ngăn lại, Lạc Thiệu Dã buồn bực.

Là cậu lý giải lệch lạc sao? Khẩn cấp call cậu quay về phòng ngủ như thế, vừa về đã túm cậu xông vào trong phòng như thế, lẽ nào bọn họ nghĩ đến không phải cùng một việc?

“Đi tìm chết đi!” Phản ứng được Lạc Thiệu Dã ám chỉ cái gì, Chúc Tử Lộ một cú đẩy cậu ta ra, đỏ mặt chửi ầm lên: “Ai giống như cậu đồ háo sắc chết tiệt t*ng trùng đầy não! Ban ngày ban mặt lại muốn hắc hưu! Còn xằng bậy tôi liền đạp đến cậu không đứng lên (từ này có ẩn dụ ^^) được!”

Lạc Thiệu Dã khổ sở từ trên giường đứng dậy liền thấy Chúc Tử Lộ vừa mở vi tính vừa lầm bầm mắng chửi: “Lạc Thiệu Dã đồ đại ngu! Bảo cậu mở máy vi tính là muốn lên mạng, ai kêu cậu mở GV! Á! Này là tư thế quỷ gì đây? Là muốn dùng trên người ai a?” Chúc Tử Lộ đỏ mặt tắt đoạn phim đang chiếu giữa chừng đi, tiếp theo mở trang tìm kiếm, đưa vào mấy chữ.

“Tôi nào có biết chúng ta lại không ăn ý đến vậy…” Lạc Thiệu Dã đứng ra phía sau Chúc Tử Lộ, ai oán tiếp lời, lập tức liền ăn một cái giò của Chúc Tử Lộ, đau quá a…

“Hở?”

Không biết thấy được cái gì, Chúc Tử Lộ cư nhiên kinh ngạc đến không ngậm miệng lại được, hoàn toàn là một Q thái lang.

“Lại sao nữa?” Lạc Thiệu Dã chen lên xem, trong mắt mơ hồ thấy hai khuôn mặt quen thuộc.

Trong tấm ảnh động có hai người rất quen, đầu tiên là ôm, kế tiếp là hôn môi, trong thời gian hình ảnh hôn môi duy trì liên tục, đường biểu thị donwload thong thả chạy, tiến vào trang chủ.

Chúc Tử Lộ máy móc nhấp chuột, trên màn hình xuất hiện…dòng chữ: “Bạn không có quyền xem trang này, xin đăng ký thành viên trước.”, thoạt nhìn là một trang web có làm phòng hộ theo chế độ chỉ mở cho thành viên.

“Cái đồ X BB!” Quá nhục, nghĩ không ra bản thân cậu cư nhiên còn phải đăng ký thành viên mới có thể xem, Chúc Tử Lộ nói tục phát tiết xong, cuối cùng hơi chút tỉnh táo lại: “Lạc Thiệu Dã, số giấy chứng minh của cậu?”

Thật vất vả mới dùng danh nghĩa Lạc Thiệu Dã đăng ký thành viên được, Chúc Tử Lộ lần thứ hai thử đăng nhập vào.

Năm giờ năm mươi phút, hội viên ‘Lạc Thiệu Dã háo sắc’ đăng nhập xong.

“Có thể đừng thêm chữ háo sắc không?” Lạc Thiệu Dã đứng đằng sau trán toát mồ hôi lạnh.

Có ai lại dùng tên thật đăng nhập diễn đàn bao giờ? Có điều Chúc Tử Lộ dùng đích xác không phải tên thật của cậu ta.

“Đừng có ồn nữa!” Chúc Tử Lộ đại nhân khó chịu vỗ bàn một cái, tên nhàn hạ không quan trọng nào đó đằng sau lập tức yên tĩnh.

Box ‘Ghi chép đời yêu yêu’, box ‘Ta chỉ ưa bát quái bát quái’, box ‘Tư thế đỉnh vô hạn’, box ‘Sinh động như thật’, box ‘Bảo vệ chia xẻ tài nguyên địa cầu’, box ‘Thanh âm của thế giới’…

Thấy nhiều box như thế, Chúc Tử Lộ do dự rê chuột, cư nhiên không biết hẳn là nên nhấp vào chỗ nào.

Thật là khủng khiếp a…

Chúc Tử Lộ nhíu chặt mày, đã gấp đến sắp khóc luôn.

“Oa ~ ‘Tư thế đỉnh vô hạn’ sao, giỏi như thế? Xem thử a ~”

Giọng Lạc Thiệu Dã từ phía sau lại vang lên, Chúc Tử Lộ nhất thời nghĩ, người này thật sự còn chưa rõ tình huống sao? Cậu ta cho rằng đây là đang đi dạo phố ngắm cảnh chắc? Lại còn xem thử…

Chẳng qua Chúc Tử Lộ cũng nhờ vậy mà hạ được quyết tâm, nhấp chuột vào box ‘Tư thế đỉnh vô hạn’…

“Trời ạ! Đây…đây không phải là chúng ta sao?” Lạc Thiệu Dã thấy ảnh chụp xuất hiện trên màn hình sau khi nhấp chuột vào một bài post, mắt trong nháy mắt phóng đại.

“Ô…Lạc Thiệu Dã, chúng ta sau này khỏi làm người luôn…” Cùng lúc thấy ảnh chụp, Chúc Tử Lộ thưởng đến tư vị vạn tiễn xuyên tâm.

Cư nhiên sẽ có loại trang web này xuất hiện, bảo cậu với Lạc Thiệu Dã sau này làm sao còn mặt mũi gặp người a ~~

“Nói cũng phải…Rõ ràng khuôn mặt tôi ở góc chụp bốn mươi lăm độ sẽ càng đẹp trai!” Lạc Thiệu Dã tức giận phụ họa, người chụp ảnh là vị nào? Muốn chụp thì chụp tốt nhất chứ! Loại góc độ không rõ ràng như thế này rất giống thụ yêu mụ mụ trong thiến nữ u hồn đang hấp tinh khí người, có lầm hay không a?

“Lạc Thiệu Dã! Đó không phải trọng điểm!” Chúc Tử Lộ một chưởng đánh tỉnh Lạc Thiệu Dã, cắn chặt răng, tiếp tục xem thứ khác.

Mẹ ơi! Cái gì là ‘Ghi chép đời yêu yêu’? Cậu với Lạc Thiệu Dã mới không có làm mấy chuyện này, sao lại nói thành như vậy? Người kia căn bản là chép nguyên bản Kim Bình Mai vào đi! Đây mới không phải cậu với Lạc Thiệu Dã!

“Cư nhiên còn có màn hình nền…Thực sự là rất chu đáo, Lộ Lộ, hình này không tệ, cậu có muốn đổi thành hình nền máy vi tính của chúng ta không?” Lạc Thiệu Dã dán ở sau lưng Chúc Tử Lộ than thở, cảm giác được một trận gió lạnh tập kích, lập tức cấm khẩu không nói nữa.

Con chuột ở ngã tư do dự một chút, cuối cùng nhấp vào ‘Ta chỉ ưa bát quái bát quái’, ở vị trí chủ đề quan trọng có một thread nổi bật: ‘Đại tác chiến ma pháp YaleYale’.

Sau khi Chúc Tử Lộ xem, theo thanh trượt di động xuống dưới sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi.

“Lạc Thiệu Dã…Chúng ta bị thiết kế.”

Thật giống như diễn viên trong thế giới trò chơi, bọn họ là bị người thiết kế chương trình, an bài vai diễn.

Lạc Thiệu Dã có thể tìm được cậu là bởi vì có người ngầm hỗ trợ; Tiểu Quất và Đại Trì căn bản đã biết bọn họ không phải một cặp, là cố ý nói với bọn họ như vậy; thang máy không phải được bảo trì, đêm bão đó cũng không cúp điện…

“Nếu như không phải bởi vì bọn họ thiết kế chúng ta…chúng ta…căn bản sẽ không đến với nhau.” Nhìn hết nổi, Chúc Tử Lộ đứng phắt dậy.

“Lộ Lộ, cậu nói như vậy là có ý gì?” Lạc Thiệu Dã đầu óc hỗn loạn, lời Chúc Tử Lộ nói như một cây kim đâm vào trái tim cậu, đau đớn rõ ràng.

“Tôi nói hai người chúng ta là ngu ngốc! Bọn họ an bài thế nào chúng ta liền làm như vậy! Thành đề tài với trò tiêu khiển cho người ta sau khi cơm no rượu say! Nếu không phải bởi vì bọn họ thiết kế chúng ta như vậy, chúng ta căn bản không có khả năng sẽ làm cái loại chuyện đó, cũng sẽ không thành đôi!” Như muốn phát tiết, Chúc Tử Lộ rống to hơn với Lạc Thiệu Dã.

“Lộ Lộ! Vì sao lại nói như thế?” Lạc Thiệu Dã bị trùng kích không nhỏ so với Chúc Tử Lộ, giờ khắc này cũng phát hỏa, đứng dậy nắm cổ tay cậu ta.

“Bởi vì…đó chính là sự thực…” Chúc Tử Lộ hất tay Lạc Thiệu Dã, xoay người lao ra khỏi phòng.

Mới vừa bước ra cửa phòng, nước mắt cậu liền rớt xuống.

“Bambi?” Tiểu Quất vừa vặn đi ngang qua, thấy Chúc Tử Lộ nhìn cũng không nhìn mình lấy một cái nhào về thang máy, trong lòng lại càng hoảng sợ.

“Lộ Lộ!”

Lại thấy Lạc Thiệu Dã chạy đuổi theo, Tiểu Quất trong lòng càng nghi hoặc, thấy cánh cửa phòng ngủ không đóng, trong cơn hiếu kỳ đi vào luôn tìm tòi xem đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra.

“Nguy rồi! Chuyện lớn không tốt!” Tiểu Quất vừa thấy trang web chính thức Yale trên màn hình máy vi tính lập tức biết sự tình bại lộ, liền một lần nữa đăng nhập vào trang web, tuyên bố tin tức, sau đó gọi điện cho Đại Trì.

Ai cũng không ngờ, tối hôm qua cư nhiên là đêm yên tĩnh trước cơn bão tố, vào thời khắc này, Yale đối mặt với nguy cơ tan rã lớn nhất trong lịch sử!

.

.

.

— oOo —


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.