Hầu Môn Độc Phi

Chương 17: Xảo diệu đánh trả




An Ninh thản nhiên nhìn thoáng qua Thương Địch bên cạnh , lại thấy hắn giống như cái gì cũng không có phát sinh , khẽ nâng ly rượu trong tay , tao nhã đưa đến bên môi, nhất cử nhất động, bình thản ung dung.

An Ninh trong lòng âm thầm bội phục, nàng đã trải qua kiếp trước, đối với thân phận mẫn cảm này,Thần vương so với hoàng tử còn tôn quý hơn, nàng vẫn là có vài phần nghe thấy, người này nội liễm trầm ổn, sâu không lường được, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!

Đối mặt với lời bịa đặt của Tô Cầm, hắn vẫn bình thản coi như cùng hắn không quan hệ .

An Ninh liễm hạ mặt mày, che khuất suy nghĩ trong ánh mắt, cảm nhận được ánh mắt trên người , nàng hoàn toàn tin tưởng, nếu là không có hoàng thượng, hoàng hậu cùng với Thần vương ở đây, nhóm quý nữ này chắc chắn hướng tiến lên đây đối với nàng hạ quyền cước !

Họa thủy a họa thủy! An Ninh trong lòng cảm thán, nam nhân này quá mức vĩ đại, thật đúng là không phải một chuyện tốt, người ở bên cạnh tùy thời đều có thể gặp tai ương!

Sùng Chính đế thấy "Yêu sách " của Tô Cầm lại một lần nữa không chọc giận được Thương Địch, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, lại nhìn An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, vẻ mặt bình tĩnh, đối mặt với ánh mắt của nhiều người như vậy ,vẫn như trước mặt không đổi sắc, nhưng thật ra có vài phần phong cách của đại gia tộc, nhất thời đối An Ninh càng thêm vừa lòng, cẩn thận châm chước, chi bắng rèn sắt khi còn nóng, đem hôn sự của Thương Địch định cho xong .

"Này thật thú vị , vậy ngươi nói ra xem xem , ngươi là như thế tác hợp cho bọn họ ." Sùng Chính đế mặc kệ Tô Cầm nói là thật hay giả, cho dù là giả , hắn hôm nay cũng muốn đem giả biến thành thật .

Tô Cầm thấy hoàng đế phối hợp, trong lòng mừng rỡ, thân hình cao lớn rời khỏi chỗ ngồi, cố ý đi đến trước mặt An Ninh, "Sớm đã cảm thấy An Bình hầu phủ nhị tiểu thư cùng Thần vương điện hạ là ông trời tác hợp cho..."

Tô Cầm trong đầu chuyển động , hắn cũng không tin, hôm nay lại không xé bỏ được vẻ trấn định trên mặt kia của An Ninh, hắn nhưng thật ra thực chờ mong nhìn thấy An Ninh kích động.

"A... Ngươi... Ta... Không phải..." An Ninh giống như đột nhiên bừng tỉnh,vẻ bình tĩnh vừa rồi nhất thời biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ mặt thất kinh hoảng sợ, hé ra khuôn mặt đỏ bừng, ấp úng , vội vàng muốn giải thích cái gì, lại bởi vì quá mức bối rối, mà ngay cả một câu cũng nói không rõ ràng.

Tô Cầm tuấn mi phong lưu phóng khoáng khẽ nhướng, "Không phải cái gì?"

Trong lòng phá lệ vui sướng, rốt cục thì bị hắn công phá đi! Lúc này, tất cả mọi người ở đây bởi vì An Ninh đột nhiên biến hóa mà nghi hoặc , trong lòng cũng có nghi vấn giống như Tô Cầm , không phải cái gì?

An Ninh thấy chính mình diễn đã đủ , nhưng nàng biết, ở mặt ngoài vẫn không thể lơi lỏng, nàng biểu hiện càng kích động, thì càng đối với nàng có lợi!

Nén nhin vẻ mặt đỏ bừng, nói, "Không phải như ngươi nói ... Hoàng thượng, thần nữ là trong sạch ... Thần nữ còn chưa cập kê, như thế nào có thể tự mình..." Nói tới đây, An Ninh lại cúi đầu, hoàn toàn là một cái thẹn thùng tiểu cô nương bộ dáng,vài phần kích động, nhưng thật ra càng thêm chọc người thương tiếc, "Thần nữ còn tưởng rằng vị công tử này nói là người khác, ai ngờ... Thần nữ oan uổng a!"

Lời An Ninh vừa rơi xuống, người ở đây nhất thời thần sắc khác nhau, chúng thế gia quý nữ vốn dĩ trong mắt ghen tị hơi có dịu đi, một bộ sớm 'Biết là như vậy' biểu tình, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư này mặc dù bất phàm không sai, nhưng chưa kịp kê, chung quy là quá mức non nớt,một nam nhân như Thần vương , lại làm sao có thể thích một cái ngây ngô tiểu nha đầu? Xem ra các nàng là nghĩ nhiều rồi.

Tô Cầm mới vừa rồi mặt mày còn có vài phần tự đắc nhất thời sụp xuống hẳn,vui sướng trong lòng cũng nháy mắt biến mất không thấy, vẻ mặt trấn định bình tĩnh của nàng vừa rồi, coi như chuyện đã xảy ra cùng nàng không quan hệ, chẳng lẽ nàng thật sự đem chính nàng trở thành người ngoài cuộc? !

Nàng là thật sự như lời nàng nói hậu tri hậu giác, hay là đang diễn trò?

Tô Cầm đánh giá cẩn thận An Ninh, nhìn bộ dạng không biết làm sao của nàng, khuôn mặt đỏ bừng, cơ hồ nhìn không ra dấu vết diễn trò, lập tức, Tô Cầm trong lòng trăm phần không biết là tư vị gì, hắn ở bên này chủ đạo sách hoạch lâu như vậy, nhưng An Ninh này lại tốt lắm, hoàn toàn không có đem sự tình xem ở trong mắt!

Tô Cầm trong lòng thất bại nói không nên lời .

"Công tử cùng Thần vương điện hạ giận dỗi, nhưng cũng đừng trêu đùa tiểu nữ tử a... Thực không phúc hậu!" An Ninh cúi đầu nhỏ giọng lầu bầu nói, thanh âm tuy nhỏ, nhưng trong trong đại điện im lặng ngay cả thanh âm của một cây kim rơi xuống đều nghe thấy , lại bị mọi người nghe được vô cùng rõ ràng.

Lập tức, một caunày của An Ninh lập tức gợi lên trí nhớ của mọi người, cái tin đồn kia... Hóa ra là Tô Cầm cùng Thần vương giận dỗi a! Mọi người càng nghĩ, càng cảm thấy tin đốn kia là sự thật. Nhất thời, địch ý của các nàng đối với An Ninh hoàn toàn biến mất, nhưng ánh mắt nhìn Tô Cầm , lại trở nên bao hàm ghen tị cùng địch ý oán thầm.

Tô Cầm sắc mặt một trận thanh một trận trắng, vô cùng đặc sắc, hung hăng trừng mắt An Ninh, nữ nhân này...

An Ninh lại đột nhiên cả kinh, dường như ý thức được chính mình nói sai gì rồi , không ngừng bồi tội, "An Ninh không phải ý tứ này, An Ninh... Ta... An Ninh quá nhỏ, không hiểu lễ nghi, không biết nặng nhẹ..."

Nàng vội vàng muốn vì chính mình giải thích, nhưng là, chính là càng bôi chùi càng đen, bất quá, đen cũng phải là "đen" chính nàng, mà là "đen" Tô Cầm! Xem vẻ mặt của Tô Cầm kia đặc sắc vô cùng, trong lòng không khỏi dâng lên một tia khoái ý,đó chính là kết cục của việc đem nàng trở thành tấm bia đỡ!

Nàng biết chính mình hiện giờ không thể giương mũi nhọn quá lộ liễu , nhưng không có nghĩa là, nàng không có biện pháp "đơn giản" đánh trả!

Tô Cầm sắc mặt càng ngày càng âm trầm, không phải ý tứ này? Vậy nàng là có ý tứ gì? Lời của nàng lọt vào trong tai của những người khác, chính là ý tứ này!

Một cơn giân trong lòng tích tụ , Tô Cầm càng nghĩ càng không biết tư vị gì, thật buồn bực là, hắn còn không thể phát tiết ra, mới vừa rồi An Ninh này còn nói nàng quá nhỏ không hiểu chuyện, nếu là hắn trách tội, kia chẳng phải càng tỏ ra hắn không có độ lượng .

Huống hồ, là hắn "Trêu cợt" An Ninh trước, nhưng không chỉ không có đạt tới mục đích, hiện giờ lại đẩy chính mình lâm vào hoàn cảnh như vậy, thất bại hừ lạnh một tiếng, Tô Cầm căm giận trở lại vị trí,vốn dĩ tính toán muốn "Gây sóng gió" giờ đã hoàn toàn biến mất.

Hắn thế nào còn dám a! Nha đầu kia nếu thật sự là đơn thuần, kia cũng đơn thuần đến đáng sợ!

Nhưng Thương Địch vẫn ngồi ở bên cạnh, gần gũi lưu ý hết thảy cũng không cho rắng như vậy , nữ tử này không phải đơn thuần, mà là khôn khéo!

Mới vừa rồi, hắn vốn có tức giận, cũng muốn dùng phương pháp cúa chính mình làm cho Tô Cầm có chừng có mực, nhưng là, trong lúc vô tình lưu ý đến nữ tử này trấn định khác thường, lại làm cho trong lòng hắn sinh ra vài phần tò mò,mặc dù, bị nhiều ánh mắt tràn ngập địch ý như vậy vây quanh , vẫn có thể bình thản ung dung , nữ tử như vậy thật đúng là hiếm thấy! Hắn là có chút muốn nhìn nàng sẽ giải quyết chuyện này như thế nào, cho nên hắn liền bất động thanh sắc.

Nhưng không có dự đoán được, nàng so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn thông minh hơn rất nhiều, lại dùng cách này, không chỉ chận được miệng của Tô Cầm , còn tiêu trừ địch ý của những người đó đối với nàng , đem tất cả "hãm hại" còn nguyên trả lại cho Tô Cầm.

Thân là bạn tốt, năng lực của Tô Cầm hắn là xem ở trong mắt , trên đời này, người có thể làm cho Tô Cầm kinh ngạc cũng không có mấy người, nữ tử này quả nhiên là không đơn giản !

Không phúc hậu? Thương Địch vuốt ve ly rượu trong tay, hưng trí dạt dào liếc mắt nhìn An Ninh , phê bình rất đúng a! Tô Cầm hắn chính là không phúc hậu!

Tình thế bình ổn, An Ninh ngồi trở lại vị trí, cảm nhận được ánh mắt của Thương Địch, An Ninh trong lòng càng thêm cảnh giác, Thương Địch cũng không phải là người bình thường, người khác có lẽ không có nhìn thấu nàng đang diễn trò, nhưng Thương Địch thì không nhất định , hít thở thật sâu, ở trước mặt hắn, nàng càng phải thật cẩn thận.

"Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, nguyên lai là Cầm công tử..." An Như Yên ý thức được cái gì, vội vàng ngậm miệng, thiếu chút nữa lại mạo phạm Tô Cầm cùng Thần vương, trong lòng nghĩ mà sợ, thở dài nhẹ nhõm một hơi, ít nhất An Ninh không phải là người Thương Địch ái mộ , hừ!Chút bản lĩnh kia của An Ninh , lại làm sao có thể làm cho Thần vương mê muội?

An Bình hầu phủ có An Như Yên nàng ở đây , An Ninh vĩnh viễn đừng mơ tưởng trở thành tiêu điểm của mọi người ! Nàng cả đời này đều phải hung hăng đem An Ninh dẫm nát dưới chân!Nghĩ như vậy, An Như Yên cầm lấy bức "Mẫu đơn tranh diễm" từ trong tay Dĩnh Thu , cung kính dâng lên hoàng hậu nương nương, "Nương nương, đây là tâm ý của thần nữ , thỉnh hoàng hậu nương nương vui lòng nhận cho!"

Hoàng hậu nương nương nhớ đến biểu hiên vừa rồi của An Như Yên , trong lòng vẫn như trước không vui, ánh mắt dừng ở vật nằm trên tay nàng, mâu quang vi liễm, nhìn xem cũng không sao.

"Ngân Sương, đem vật này mở ra xem xem, An Bình hầu phủ đại tiểu thư nhưng là đệ nhất tài nữ của Đông Tần quốc ta , bản cung liền làm cho mọi người cùng nhau mở rộng tầm mắt xem phong thái của đệ nhất tài nữ, các ngươi cũng đi theo học chút !" Hoàng hậu nương nương cho Ngân Sương một cái ánh mắt, phân phó nói.

Một phen khen ngợi, làm cho An Như Yên càng thêm tự đắc tràn đầy, nàng tin tưởng, chỉ cần bọn họ thấy được bức tranh thêu này,nhất định sẽ vô cùng kinh diễm, đối với nàng tâm phục khẩu phục!

An Ninh thoáng nhìn biểu tình trên mặt của An Như Yên , trong mắt hiện lên một chút biến hoá kỳ lạ, An Như Yên a An Như Yên, cũng không khỏi cao hứng quá sớm đi !

Mới vừa rồi, An Như Yên cho nàng hai phần đại lễ, hiện tại,cũng nên là lúc nàng hoàn lễ rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.