Dật Ninh

Chương 48




Buổi sáng đồng hồ điểm hơn mười giờ, sương sớm đã tiêu tán, mặt trời lên cao, ánh nắng tươi sáng.

Dật Ninh dẫn theo Chu Diên ra ngoài một chút.

” Em cùng mẹ em nói chuyện gì, nhốt ở trong phòng lâu như vậy?” Chu Diên ra vẻ lơ đãng hỏi.

Dật Ninh nhẹ nhàng lắc đầu” Không có gì, em cùng mẹ em nói chuyện trở về đây làm việc.”

Chu Diên nghe Dật Ninh nói bâng quơ một câu, mới đầu còn chưa có phản ứng, chờ hắn phản ứng lại thì sửng sốt đến mức không biết hình dung cảm thụ trong lòng, hoàn toàn hỗn loạn giữa không thể tin được cùng tức giận.

” Em muốn quay về nơi này công tác?” trong giọng nói bình tĩnh của Chu Diên hàm chứa kinh ngạc cùng phẫn nộ.

Dật Ninh không nhìn Chu Diên, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Cậu vừa tốt nghiệp đại học thì tới công ty công tác hơn nửa năm liền gặp phải chuyện với Giang Triết, lúc ấy cậu nên về nhà, nhưng thứ nhất nơi này chính là căn nguyên những nỗi đau của cậu, cậu không muốn trở về, thứ hai trở về công tác sẽ bị không ít người chỉ trỏ, bản thân cậu thì đã quen, nhưng cậu lo lắng cha mẹ cậu không thể tiếp nhận, thứ ba người giống như cậu, đều có tâm lý không dám đối mặt với những chuyện không thoải mái trước đây, cậu cũng không muốn trở về gặp những người từng ức hiếp mình, hơn nữa cậu cũng không muốn cho cha mẹ lo lắng chuyện công tác của cậu. Vì thế, cho dù sinh hoạt phí trên thành phố S rất cao, cậu cũng đành cắn răng tiếp tục ở nơi này. Bất quá hiện tại cậu cảm thấy chính mình không thể cầm cự được nữa, cậu mong ước có một mái ấm gia đình, hy vọng được người khác quan tâm chăm sóc, hy vọng được sống bên cạnh cha mẹ, như vậy cho dù không có tình yêu, không có đồng nghiệp, cậu cũng có thể kiên trì, trong lòng còn có một nơi ấm áp, làm lý do cho cậu có thể tồn tại.

Dật Ninh có thể nghe ra trong ngữ khí bình tĩnh của Chu Diên là ‘ba đào gợi sóng’, cậu lên tiếng giải thích một chút ” Ở thành phố S sinh hoạt phí rất cao, mỗi tháng em kiếm cũng không được nhiều lắm, có cảm giác thực vất vả, ở nơi này không giống như vậy, ở đây một ngàn đồng là có thể sống được khá lắm, hơn nữa về nhà có cha mẹ chăm sóc, em cũng sẽ tìm một công việc cố định, sau này có thể yên tâm ổn định.”

Dật Ninh cho tay trong túi, chậm rãi đi về phía trước, ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt cậu, khiến cho khuôn mặt trắng nõn trơn nhẵn như được mạ một lớp nhũ, hàng mi thật dài, chính là lúc này hàng mi kia lại che giấu đi những tình tự trong mắt cậu.

Thanh âm của Dật Ninh rất khẽ rất mềm mỏng, còn mang theo chút đau khổ cùng u buồn.

Chu Diên nhìn bên sườn mặt của Dật Ninh, cho dù trong lòng đang ‘phiêu giang đảo hải’, nhưng không thể đối với Dật Ninh đang như vậy mà cáu kỉnh .

Hắn tận lực kìm nén cơn giận của mình, qua một hồi lâu, mới tiến lên nắm lấy cánh tay Dật Ninh, đem Dật Ninh đối mặt với chính mình, hắn nhìn vào cặp mắt luôn hàm chứa thuỷ quang kia, mở miệng vài lần mới ra tiếng, cơn tức giận cũng đã hoàn toàn biến đổi, trở thành thống khổ đầy kìm nén ” Sao em có thể nói ra những lời này, anh cũng không phải không nuôi được em, như thế nào sẽ để em không ở được thành phố S. Em lại phải rời khỏi anh trở lại nơi này. Em nói về nhà sẽ có cha mẹ chăm sóc, tốt lắm, vậy đưa cả cha mẹ em chuyển đến ở thành phố S, anh đều nguyện ý phụng dưỡng…..”

Đối với lời nói của Chu Diên, Dật Ninh nhăn mày.

Cậu muốn tránh khỏi bàn tay Chu Diên đang nắm lấy cánh tay nhỏ bé của mình, ” Anh buông em ra trước. Em cùng anh nói chuyện rõ ràng, cũng không phải như anh nghĩ là em muốn anh nuôi dưỡng.”

Chu Diên giữ lấy cậu không buông, rất bi thương hỏi ngược lại ” Muốn đem cái gì nói rõ ràng? Chẳng phải cho tới bây giờ em đều không muốn nói với anh một câu, liền tự mình quyết định hay sao? Em nói phải chia tay em có hỏi qua anh hay không? Em chỉ để lại một lời nhắn thì bỏ về nhà, em có đối mặt với anh để nói hay không? Hiện tại em còn nói phải về nơi này công tác, chẳng nhẽ từ trước đến giờ em chưa từng nghĩ đến anh?”

Thanh âm Chu Diên khàn khàn mà khổ sở, từng câu từng câu khiến Dật Ninh chấn động tại chỗ, đích thực, cậu chưa bao giờ nghĩ đến suy nghĩ của Chu Diên, bởi vì cậu nghĩ Chu Diên là loại người tuỳ tiện quen được chiều chuộng, nam thanh nữ tú bên người hắn nhiều vô kể, căn bản sẽ không để ý đến một người bình thường như cậu, cậu nghĩ chính mình nói chia tay chính mình rời đi, coi như là giải quyết vấn đề của Chu Diên, dù sao Chu Diên đã chiếm được thân thể của cậu, tình một đêm xong rồi cũng không đối với cậu có gì lưu luyến, chính mình rời đi, Chu Diên thậm chí không cần phải phiền não tìm cách nào để đuổi mình đi, như vậy không phải đúng ý Chu Diên rồi sao?

Dật Ninh không ngờ Chu Diên sẽ tìm đến nhà mình, cũng không ngờ Chu Diên sẽ nói ra những lời này, càng không ngờ Chu Diên nói không phải là những lời bởi vì bị bỏ mà ấm ức, mà thực sự đau lòng cũng khổ sở.

Dật Ninh nhìn Chu Diên trong lúc nhất thời cậu căn bản không biết phải nói thế nào.

Ở trong bụng cậu đã chuẩn bị mọi lời nói tất cả đều muốn làm cho Chu Diên rời đi sớm một chút, về sau hai người hoàn toàn cắt đứt quan hệ, nhưng lúc này, cậu lại không thể nói ra.

” Em nói đi, sao không trả lời anh, em có nghĩ đến anh hay không? Chẳng nhẽ em chỉ đem anh trở thành đối tượng tình một đêm, dùng xong thì ném?” thanh âm khàn khàn nặng trĩu của Chu Diên khiến cho Dật Ninh khổ sở, xấu hổ cúi đầu.

Dật ninh hơn nửa ngày mới ấp úng nói ” Xin lỗi, em…. em nghĩ anh kỳ thực không để tâm việc em rời đi, dù sao anh cũng biết bộ dáng trên giường của em ra sao rồi, cũng đã hưởng qua, về sau e rằng cũng không còn hứng thú gì, như vậy cho dù em rời đi, cũng có quan trọng gì đâu?”

Thanh âm của Dật Ninh rất thấp, hơn nữa cũng không rõ ràng lắm, nhưng Chu Diên vẫn nghe rất rõ. Vẻ mặt hắn kinh ngạc, ” Em, em cư nhiên nghĩ như vậy?”

Dật Ninh nhẹ nhàng gật đầu.

Chu Diên hung tợn mắng một câu, lại tiếp tục ôn nhu, đưa tay nâng đầu Dật Ninh lên, để cho cậu đối diện với chính mình, ánh mắt hắn kiên định ” Em toàn là suy nghĩ vớ vẩn, nếu anh chỉ muốn cùng em lên giường, thì cần gì phí tâm tư ở trên người em, còn cho em đến ở trong nhà anh. Anh là thật tình muốn theo đuổi em, muốn em trở thành chủ nhân ngôi nhà kia. Em hiểu được ý tứ của anh không? Anh muốn cùng em tiếp tục kết giao, vẫn_______”

Dật Ninh nhìn hắn, lắc đầu ” Anh sẽ không đối với em còn nhiều hứng thú, cho dù ở cùng một chỗ, chúng ta vẫn không được bao lâu liền chia tay, đến lúc đó chia tay, không bằng bây giờ chia tay thì tốt hơn.”

” Em nói cái gì, chẳng nhẽ anh kém cỏi như vậy, em đối với anh một chút cũng không nhung nhớ, em không thương anh sao, đối với anh không thể bảo trì cảm giác mới mẻ? một thời gian ngắn như vậy đối với anh đã mất đi hứng thú? Chu Diên tức đến muốn hôn mê, hiểu lầm ý tứ của Dật Ninh, bị Dật Ninh đả kích sự tự tin, mà Dật Ninh kỳ thực muốn biểu đạt chính mình không thể bảo trì hứng thú của Chu Diên, rốt cuộc sẽ bị Chu Diên đá.

Dật Ninh bị Chu Diên nói như chất vấn, liền cảm thấy oan ức, cau mày nói ” Em cũng không giống anh, nơi nơi tìm người, sinh hoạt cá nhân không sạch sẽ, cuộc sống không đứng đắn, dễ dàng thay lòng đổi dạ, em mới không giống như anh nói.”

Chu Diên nhìn thật sâu vào cậu ” Anh thừa nhận trước kia anh không tốt, bất quá từ khi anh ở bên em, anh không còn cũng người khác nơi nơi làm bậy, sinh hoạt cá nhân của anh không sạch sẽ sao? Anh cũng không thay lòng đổi dạ, em sao nói anh dễ dàng thay lòng ?”

Dật Ninh bị Chu Diên nhìn co rúm lại một chút, cắn chặt răng không đáp.

Chu Diên cũng không ép Dật Ninh, cúi đầu thầm thở dài, nói ” Là anh không cho em cảm giác tự tin cùng an toàn, là anh không đúng. Bất quá, em không có sự đồng ý của anh mà tự ý đòi chia tay, bỏ về nhà, còn nói không quay về thành phố mà ở nơi này công tác, những…. này, hiện tại anh không cùng em truy cứu nữa, nhưng em phải cùng anh trở về, trước tiên chúng ta ở cùng nhau nửa năm, nếu đến lúc đó anh vẫn không thể khiến em hài lòng, không thể khiến em đối với anh có cảm giác  tin tưởng cùng an toàn, thì lúc đó đi hay ở là tuỳ em, anh còn bồi thường cho em một khoản ‘ thanh xuân tổn thất phí’ , em xem, được chưa?”

Lời nói của Chu Diên thực ngang ngược lại chẳng ăn khớp gì, cái gì mà ‘ Thanh xuân tổn thất phí’ cũng nói ra được.

Dật Ninh chau mày, muốn cự tuyệt lại không dám từ chối, chỉ có thể ở trong lòng xoắn xuýt chần chừ do dự.

” Mau trả lời anh. Chúng ta có thể mời luật sư đến công chứng.” Chu Diên nói xong, liền lắc lắc bả vai Dật Ninh đang đứng như khúc gỗ.

Dật Ninh không đáp.

Chu diên đang muốn nói tiếp gì đó, thì nghe thấy phía sau không xa truyền đến một giọng nam, ” Tô Dật Ninh ?”

Chu Diên lúc này tựa như con báo đang xác định lãnh thổ chủ quyền, vẻ mặt hắn bình tĩnh quay đầu lại nhìn xem tên đang kêu tên Dật Ninh kia là ai. Nhìn thấy một thanh niên trẻ tuổi cao lớn, trong lòng nổi lên một trận khó chịu, đem tên này trở thành kẻ địch sẽ cùng hắn tranh giành Dật Ninh.

Dật Ninh nghe thấy có người gọi mình cũng ngẩng đầu lên, nghiêng người nhìn thì thấy cư nhiên là Trương Lăng Trí mới gặp một ngày trước đó, cậu thoáng giật mình, đáp lại một câu, ” Chào cậu! Không ngờ ở nơi này lại gặp cậu?”

Dật Ninh nói xong muốn tránh khỏi bàn tay đang giữ lấy mình của Chu Diên, dù sao để người ngoài trông thấy hai người lôi lôi kéo kéo cũng không hay lắm.

Dật Ninh kỳ thực chỉ xuất phát từ lễ độ mà lên tiếng chào hỏi, nhưng lọt vào tai Chu Diên, lại khiến cho bình dấm chua của Chu Diên lật nhào, Dật Ninh muốn giãy ra khỏi tay hắn càng khiến hắn ghen tuông, không những không buông tay Dật Ninh, hắn còn cố ý đặt tay trên eo cậu.

Dật Ninh biết mình không có khả năng thoát khỏi Chu Diên, cùng Chu Diên đối nghịch chắc chắn nếm thêm mùi đau khổ, vì thế chỉ có thể buồn bực trong lòng, tuỳ ý để hắn nắm tay cùng ôm eo mình, bị Trương Lăng Trí dùng ánh mắt dò xét nhìn, cậu không khỏi cảm thấy lúng túng, khi đối diện với ánh mắt dò hỏi của Trương Lăng Trí, cậu đành đem tầm mắt lảng đi.

Thời khắc xấu hổ như vậy, không khí dường như muốn đình trệ, chỉ có ánh nắng trên bầu trời, chiếu vào trên người khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.

Là Chu Diên lên tiếng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này, ” Dật Ninh, vị này là ai?”

Dật Ninh còn chưa nói, Trương Lăng Trí nhìn ra mối quan hệ giữa hai người cảm thấy vô cùng thất vọng đã tiến lên tự giới thiệu ” Tôi là bạn thời trung học của Tô Dật Ninh, họ Trương, Trương Lăng Trí.”

” Tôi là bạn trai Dật Ninh, họ Chu, Chu Diên.” Chu Diên nhìn người này vô cùng khó chịu, vừa thấy đã biết hắn ta có chủ ý với Dật Ninh, vì thế hắn chọn cách giới thiệu bản thân, ngang ngược tuyên bố chủ quyền của mình với Dật Ninh .

Dật ninh bị câu nói lớn tiếng kiên định lại thẳng thắn vô tư ‘ Bạn trai’ của Chu Diên khiến cho chấn động một chút, từ đầu bởi vì cậu ẻo lả mà bị người khác chỉ trích bắt nạt, hiện tại người khác đã biết cậu rõ rõ ràng ràng là một người ‘ đồng tính luyến ái’, Trương Lăng Trí này mà đi khắp nơi tuyên truyền, e rằng sau này cậu cũng không cần ở quê nhà mà lộ diện tiếp nữa.

Dật Ninh trong lòng khổ sở, oán giận Chu Diên, nhưng thực sự không có cách nào với người này.

Lời nói của Chu Diên không chỉ khiến cho Dật Ninh chấn động, mà Trương Lăng Trí cũng bị đả kích.

Hắn công tác ở cơ quan công an, vì thế muốn tìm người có rất nhiều lợi thế, thực dễ dàng tra ra được hoàn cảnh gia đình của Dật Ninh, sau đó lại từ bạn học của Dật Ninh mà biết được mấy năm gần đây Dật Ninh đều quay về ở nhà mẹ, chứ không ở nhà cha cậu.

Trương Lăng Trí cũng tin Dật Ninh ở bên ngoài thuê phòng ở, ngày hôm đó là cuối tuần, dù sao cũng nhàn rỗi không có việc gì, liền tìm đến nhà mẹ Dật Ninh lấy thân phận là bạn thời trung học để thăm dò một chút tình hình.

Trong tay cầm theo thuốc bổ dành cho người lớn tuổi, trước tiên muốn hối lộ mẹ Dật Ninh một chút, về sau cũng có thể cùng Dật Ninh thân cận hơn.

Chỉ không ngờ lúc tìm đến đây, từ cổng tiểu khu này đi vào, tuy tiểu khu này không lớn, nhưng kiến trúc nơi này hơi cũ, cây cối tốt tươi, có đến vài ngã rẽ, muốn tìm đến nhà mẹ Dật Ninh, trên đường đi hắn hỏi không ít người, chính là cảm thấy bản thân hình như vẫn lầm đường, hắn thấy cách đó không xa có hai người đứng dưới tàng cây, vốn định tới để hỏi đường, không ngờ vừa đến đã thấy một trong hai người chính là Dật Ninh.

Dật Ninh bị nam nhân cao lớn trước mặt che khuất nửa mặt, nhưng Trương Lăng Trí vẫn xác định 100% là Dật Ninh.

Chính là, người đàn ông cao lớn trước mặt Dật Ninh là ai, là đang hỏi thăm.

Lúc đầu Trương Lăng Trí chỉ nhìn thấy bóng lưng của Chu Diên, cũng không có nhìn thấy tay Chu Diên đang nắm lấy tay Dật Ninh, cho nên, hắn không ngờ nam nhân trước mặt Dật Ninh đích thực có thể là bạn trai của cậu.

Khi Chu Diên xoay lại nhìn hắn, thời điểm Chu Diên thể hiện dục vọng chiếm giữ mạnh mẽ mà ôm lấy eo Dật Ninh, Trương Lăng Trí sao có thể không hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người.

Trong lòng hắn thầm nghĩ quả thực Tô Dật Ninh là gay, chỉ không ngờ cậu đương nhiên đã có bạn trai, đây chính là chuyện khiến hắn chán nản buồn phiền.

Biểu tình xấu hổ lúng túng trên mặt Dật Ninh lọt vào tầm mắt Trương Lăng Trí, hắn tự hiểu ra vì Dật Ninh cùng bạn trai hiện tại đang có mâu thuẫn thì hắn chen vào một chân, e rằng làm gián đoạn câu chuyện.

” Hôm qua tôi có gọi điện với bạn thời trung học, vừa lúc nhắc đến cậu, cậu ta nói mẹ cậu ở đây, hôm nay lại là ngày nghỉ của tôi, tôi nghĩ cậu có thể ở nơi này, nên lại đây tìm thử xem, dù sao bẩy tám năm không gặp, bạn học cũ cũng có nhiều chuyện muốn nói.” Trương Lăng Trí tiến lên giải thích với Dật Ninh, nhìn nhìn Chu Diên, vừa cười nói, ” Trở về công tác tại quê nhà cũng có không ít người, bọn họ muốn tổ chức họp mặt, ngày mai tại khu vui chơi XX, tôi thuận đường nên qua đây hỏi cậu có muốn tới tụ tập hay không.”

Dật Ninh rõ ràng chỉ cùng người này học cùng trường cao trung, không hẳn là cùng lớp, hơn nữa quan hệ giữa hai người trước đây thực sự không thể dùng từ ‘ Tốt’ để hình dung, cho dù có quen cũng bởi vì bị bắt nạt mà thôi. Bây giờ hắn nói cùng bạn học tụ tập, chắn chắn là bạn học cùng lớp của hắn, chính mình không học cùng hắn, nên chắc chắn không đi, hơn nữa, bản thân cậu trừ bỏ năm nhất đại học có đi họp lớp hai lần, về sau cũng không bao giờ đi nữa.

Dật Ninh đang muốn từ chối Trương Lăng Trí, nhưng cậu chưa kịp mở miệng, Chu Diên đã lên tiếng ” Tôi cùng Dật Ninh đã sắp xếp kế hoạch rồi, ngày mai có chút chuyện, e rằng không thể tham gia cuộc họp mặt đồng học.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.