Cuồng Long Xuất Thế

Chương 286: Nếu như anh dỗ tôi




Tính cách khác biệt và vẻ ngoài quyến rũ của Lâm Thanh Nham khiến hắn không khỏi bị mê hoặc!

Lâm Thanh Nham cũng đắm chìm trong nụ hôn trìu mến của Diệp Huyền, nhiệt tình đáp lại người mình yêu!

Hai người nhiệt tình như lửa, dục hỏa trong phòng sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào!

Căn phòng tràn ngập không khí tình yêu nóng bỏng của hai người! “Thanh Nham..."

Diệp Huyền bế Lâm Thanh Nham lên, từng bước đi về phía giường lớn! “Diệp Huyền...”

Khuôn mặt Lâm Thanh Nham đỏ thẫm, ý loạn tình mê, mặc dù cảm thấy rất ngại ngùng, nhưng cô vẫn mong Diệp Huyền tiếp tục chiếm hữu mình!

Tuy nhiên, ngay khi Diệp Huyền nhẹ nhàng đặt Lâm Thanh Nham xuống giường, thời điểm hai bên chuẩn bị tiến xa hơn!

Một thứ nhỏ hình vuông màu đỏ rơi ra khỏi túi Diệp Huyền, tình cờ lại bị Lâm Thanh Nham nhìn thấy!

Đó là đồ dùng khẩn cấp mà Dương Duy đã nhét vào túi Diệp Huyền lúc tối!

Va chạm ấm áp và ngọt ngào giữa hai người lập tức bị phá vỡ bởi cái thứ nhỏ nhặt này! “Đây là cái gì?”

Lâm Thanh Nham nghỉ ngờ mân mê cái thứ nhỏ đó trong tay, sau khi nhìn thấy hướng dẫn sử dụng trên đó, khuôn mặt cô lập tức đỏ lên: “Sao trên người anh lại có cái này?”

“Tôi...”

Diệp Huyền lập tức cảm thấy nghẹn lời: “Nếu tôi nói tối nay Dương Duy cố nhét nó cho tôi thì cô tin không?”

“Dương Duy nhét nó vào người anh?”

Lâm Thanh Nham đột nhiên cau mày, tức giận nói: “Anh cho rằng tôi là trẻ con, dễ bị lừa như vậy sao? Tôi đoán chắc hẳn là tối nay anh định dùng khi ngủ với Trương Vấn Thanh, phải không?”

“Kết quả là bị tôi lấy cớ lừa về nhà, phá hỏng cuộc hẹn hò giữa anh và Trương Vấn Thanh, đúng chứ?”

Nghe Lâm Thanh Nham chất vấn, Diệp Huyền nhất thời không giải thích được. Không thể không nói, nếu như không phải Lâm Thanh Nham bỗng nhiên yêu cầu Diệp Huyền về nhà, có lẽ tối nay Diệp Huyền đã ngủ với Trương Vấn Thanh rồi!

“Nhìn xem, anh không trả lời được!”

Lâm Thanh Nham lập tức quay mặt lại, hai mắt đỏ hoe: “Anh đi ăn cùng cô ấy, còn mang theo cái này! Tôi biết lựa chọn hàng đầu trong lòng anh chính là Trương Vấn Thanh! Tôi chỉ là một chiếc lốp dự phòng mà thôi!”

“Sao lại thế được, cô đừng suy nghĩ quá nhiều!”

Thấy Lâm Thanh Nham sắp khóc, Diệp Huyền không khỏi lo lắng: “Thứ này. thật sự là Dương Duy đưa cho tôi, nếu cô không tin thì có thể gọi điện thoại hỏi cậu ta!”

Không ngờ, Lâm Thanh Nham chặn bàn tay đang bấm điện thoại của Diệp Huyền lại, nước mắt giàn giụa nói:

“Dương Duy rất ngưỡng mộ anh, nếu anh hỏi cậu ta như vậy, cậu ta nhất định sẽ đứng về phía anh, bao che cho anh!”

Lâm Thanh Nham chỉnh trang lại quần áo, sau đó đẩy Diệp Huyền ra: “Tránh ra, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa! Anh về ghế sofa nằm đi!”

Nói xong, Lâm Thanh Nham đi vào phòng tắm tắm rửa, muốn dùng cách này để rửa sạch nỗi chán nản trong lòng!

“Này..."

Cho dù Diệp Huyền là người cực kỳ thông minh thì lúc này hắn cũng rất bất đắc dĩ: “Dương Duy, thằng nhóc này, đêm nay hại mình thật thảm mà.”

Tắm xong, Lâm Thanh Nham vẫn cảm thấy khó chịu.

Diệp Huyền cũng không muốn qua đó nói gì nữa, tránh việc Lâm Thanh Nham đánh hắn thậm tệt

Hai người họ ở cùng một phòng nhưng như mọi khi, một người ngủ trên giường, còn người kia ngủ trên ghế sofa!

Khoảnh khắc tình nồng ý đậm sắp bùng cháy lại đột nhiên bị dập tắt, thật đáng tiếc!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.