Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 965: Kỹ năng hoàn hảo!




Những thủ này, ở nơi có những cuộc sống tươi mới năng động ngày trước mặt, có thể rất được coi trọng?

Trách nhiệm của bác sĩ, có phải là chăm sóc người bị bệnh đúng không?

Trần Thương tự an ủi mình....

Nhìn hơn một trăm cuộc gọi nhỡ trong điện thoại di động.

Trên cơ bản đều là Tân Duyệt, Trương Hữu Phúc, Tiền Lượng, Trương Chí Tân, Trần Binh Sinh.

Thậm chí ngay cả Chu Hoành Quang cũng gọi cho mình hai cuộc điện thoại.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được thở dài!

Lúc này, đứa con trai nói với người phụ nữ cùng ba ba của mình:

- Chính là chú kia đã cứu sống mẹ!

Nói xong, chỉ tay vào Trần Thương.

Sau khi nói xong, cậu bé đi tới

- Chú, cảm ơn chú đã cứu mẹt Chú là một đại anh 

Trần Thương sững sờ, cười nói:

- Chú là bác sĩ.

Nam hài nhi nghe xong, câu bé lập tức lộ ra một thứ gọi là sự khao khát tự trọng đáy mắt, nghiêm túc nhìn Trần Thương nói:

- Say này cháu cũng muốn làm bác sĩ, cháu sẽ là một bác sĩ tài giỏi giống như chút!

Trần Thương sững sờ mất một lúc, nhìn ý chí chiến đấu sục sôi của cậu bé, nhịn không được xoay người ngồi xổm xuống:

- Vậy thì hãy cố lên!

Nam hài vâng một tiếng, lại lặp lại một lần nữa:

- Cháu chắc chắn sẽ trở thành một bác sĩ vĩ đại giống chú!

Trần Thương mỉm cười:

- Cháu tên là gì?

Câu bé trả lời:

- Châu tên là Tôn Tĩnh Ba!

Ấn tượng của Trần Thương đối với cậu bé rất tốt, nói thật, anh thậm chí có chút yêu thích tính cách ông cụ non dũng cảm của cậu bé. 

Nghĩ tới đây, Trần Thương tiện tay lấy xuống một cái ống nghe mình mới mua sáng nay, đưa cho cậu bé và nói:

- Tặng cho cháu.

Khuôn mặt của Tôn Tĩnh Ba lập tức kích động, đỏ bừng lên:

- Cháu chắc chắn sẽ trở thành một báo sĩ vì đại!

Trần Thương gật đầu:

- Chú tin tưởng cháu!

...

...

Rồi khỏi phòng quan sát, Trần Thương ngồi trên ghế, do dự một lúc lâu, liệu có nên gọi điện lại hay không.

Nghĩ tới nghĩ lui, thở dài, quen chuyện đó đi...

Dù sao cuộc họp cũng đã gần kết thúc, đi qua làm gì, đi ăn cơm còn hơn?

Mặc dù nhà hàng buffet kia thật sự khá...

Trần Thương trở lại phòng làm việc, ngồi trên ghế.

Mở ra màn hình ảo, nhìn xem hệ thống nhiệm vụ: 

- Tham gia Cuộc thi Video phẫu thuật của Hiệp Hội gan mật tỉnh Đông Dương, chiến thắng có thể đạt được: Giấy chứng nhận chuyển gan mật ngoại khoa, nhắc nhở nhiệm vụ thất bại!

Trần Thương thở dài.

Được rồi, nó không thành vấn đề...

Dù sao chính mình cũng không kích hoạt được. Trần Thương tự an ủi mình.

Đến mức giám đốc....

Cũng thôi đi!

[ Đinh! Nhiệm vụ kiểm tra y đức đã hoàn thành, xin chúc mừng, bỏ qua ích lợi của riêng mình, cứu bệnh nhân, bạn sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt: Một thẻ đào tạo đặc biệt. ]

Lập tức Trần Thương bất ngờ một chút!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.