Ăn Mày Cùng Thượng Tá

Chương 22




Edit + Beta: Cù lão bản

Sau khi biết Thi Dã mang thai người bên trên không thể chờ đợi được nữa mà an bài kỳ nghỉ cho hắn. Vì thế hiện tại ngài thượng tá vừa vui vẻ vừa thanh nhàn dành thời gian mỗi ngày ở nhà cùng Thi Yến.

Bây giờ Thi Yến đã đến học viện học tập. Vốn tự thân cậu đã ưu tú nên nhanh chóng nổi bật trong đám người tài ba. Thi Yến một trận thành danh là lúc học lớp cơ giáp, chỉ dùng bộ giáp di động kiểu mới lại có thể đánh bại cơ giáp thực chiến của giáo sư. Sự việc này không chỉ khiến các bạn học sợ hãi, cũng khiến cho Thi Dã cảm thấy tự hào.

Giờ khắc này trước mặt Thi Dã là chú chó săn Thi Yến to lớn dịu ngoan, ngóng trông chủ nhân biểu dương khen thưởng. Trên mặt cậu hoàn toàn không có nét hung ác như hôm trước diễn luyện, thoạt nhìn tương phản rất lớn.

Thi Dã thưởng cho cậu một nụ hôn thật dịu dàng, điều này làm cho Thi Yến hưng phấn, thế nhưng cậu vẫn chưa hài lòng lắm. Vì thế cậu mang ngài thượng tá vào phòng, hai người ngã lên giường lớn. Quần áo của Omega chẳng biết bị cún bự kéo lên cao cao từ lúc nào, làm lộ ra làn da trắng noãn. Giờ khắc này bụng dưới của ngài thượng tá đã có chút hơi nhô lên, trong này ẩn chứa một sinh mệnh nho nhỏ thuộc về cậu và ngài thượng tá.

Thi Yến như thường lệ dịu dàng mà thành kính hôn lên bụng Thi Dã, sau đó ôm Omega vào lòng nói mấy câu ngu ngu ngơ ngơ, chẳng biết rằng sự dịu dàng của cậu đã hóa thành lưỡi dao sắc, hành hạ vị Omega đang xụi lơ ở trên giường.

Giờ khắc này ngài thượng tá vô cùng khát vọng Alpha của hắn, thế mà Alpha ngốc nghếch chết tiệt kia vẫn cứ làm mấy động tác mềm nhẹ an ủi hắn, bởi vì Thi Yến nói sợ sẽ làm bé con trong bụng bị thương.

Thi Yến khàn khàn cổ họng kề sát bên tai ngài thượng tá, bảo hắn kẹp chặt hai đùi. Omega không chống đỡ được Alpha dụ dỗ, cả người nhanh chóng mềm nhũn, không có chút sức lực bận tâm bản thân có kẹp chặt hai đùi hay không. Sau đó ngài thượng tá bị trừng phạt, ông xã hắn mang đến cho hắn một lần trải nghiệm ôn nhu mà dài dằng dặc.

Thi Dã rất không thích kiểu này, nhưng Thi Yến lại cố tình muốn nghe lời xin tha yếu thế từ trong miệng hắn. Cậu muốn Omega của cậu cả thân cả tâm đều ỷ lại vào mình.

Chó săn nhỏ đã trưởng thành, khí thế cũng dần dần hiển lộ ra. Mặc dù ngày thường vẫn ngoan ngoãn như trước nhưng khi lên giường đến cả ngài thượng tá cũng không quản nổi.

Ngài thượng tá mệt bở hơi tai nghĩ, không hiểu lúc trước sao hắn có thể coi Thi Yến là con mèo nhỏ mềm mềm đáng yêu vậy chứ, đây rõ ràng chính là lão hổ chưa vương vuốt mọc răng mà.

Thi Yến hôn chóp mũi ngài thượng tá một cái.

“Tiên sinh, em yêu ngài.”

Thi Dã nghiêng đầu nhìn Alpha của hắn, để mặc cậu dịu dàng hôn lên cơ thể hắn. Người yêu của hắn từng bước từng bước bắt đầu trưởng thành, thế nhưng ở trước mặt hắn vẫn cứ dịu ngoan như trước.

Thi Dã đưa tay ra nắm lấy bàn tay Thi Yến, hai chiếc nhẫn chồng lên nhau. Đây là cặp nhẫn Thi Yến dùng tiền thưởng thi đấu đổi lấy. Rất rẻ, tay nghề thợ kim hoàn cũng không tốt lắm, còn chẳng có viên kim cương nào bên trên. Song Thi Dã lại đeo nó trên tay, chưa từng có ý tháo xuống, thậm chí còn đăng tin lên tài khoản mạng xã hội giăng đầy mạng nhện của mình.

[Tình yêu của tôi, Thi Yến.]

Ảnh đính kèm là bàn tay của hắn và người kia.

Bức ảnh chụp có chút mờ, ánh sáng có chút tối, song cặp nhẫn trên ngón tay hai người lại vô cùng rõ nét.

Thi Yến ôm Omega đang thất thần, vùi đầu làm ổ trong cổ hắn.

“Tiên sinh, ngày hôm nay ngài còn chưa khen em đó.”

“Mới nãy không tính sao?”

Thi Dã đẩy cái đầu xù ra, trong mắt mang theo nghi hoặc.

Thi Yến lắc lắc đầu.

“Không tính.”

“Em muốn nghe chính miệng ngài khen em.”

Alpha được voi đòi tiên. Ngài thượng tá cũng không tức giận, tốt tính nói:

“Tiểu Yến thật giỏi.”

Alpha nắm chặt tay Thi Dã, hôn một cái lên mu bàn tay hắn.

“Cám ơn lời khen của ngài.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.