Vũ Vương

Chương 690-691: Thánh Phẩm Đạo Khí? (2-3)


Chương trước Chương tiếp

Thông thường mà nói, nếu mà xử trí thích đáng thì lấy song thuộc tính pháp lực luyện chế Đạo Khí sẽ luôn mạnh hơn loại đơn thuộc tính pháp lực Đạo Khí. Đương nhiên, cái này cũng có điều kiện tiên quyết là phải tương đương với cấp độ,phẩm chất Đạo Khí . Mặt khác hai chủng loại pháp lực dùng để luyện chế Đạo Khí nhất định phải là tương sinh, mà không thể tương khắc.

Mộ Hàn vận dụng hai chủng pháp lực thủy, mộc này , tất nhiên phù hợp điều kiện đó.

Điều này cũng khiến cho Mộ Hàn có đầy đủ tin tưởng đối với chính mình Luyện khí lần này. Hắn tin tưởng, sau khi Tử La Hồi Xuân Mộc luyện chế thành công , tất nhiên phải là Đạo Khí siêu phẩm cường đại nhất mà chính mình đã thấy, có một không hai.

- Vút! Vút. . .

Pháp lực chập chùng lúc mạnh lúc yếu sóng, một trăm khối thân thể sinh ra từ tâm thần múa may hai tay càng không ngừng biến ảo. Mộ Hàn hết sức chăm chú, trong lòng hoàn toàn yên tĩnh như mặt nước hồ thu, không biết thời gian trôi qua thế nào nữa.

Trong nháy mắt, lại là hơn hai mươi ngày trôi qua.

- Vút!

Khi tia nắng ban mai vừa lộ ra, những tiếng rít đinh tai nhức óc đột nhiên bùng phát dữ dội từ trong không trung Thiên Tuyền Phong , rồi trong nháy mắt truyền khắp cả tòa Chân Vũ Thánh Sơn, cũng làm kinh động không ít tu sĩ Bắc Đẩu Thất Phong. Tức thì , liền thấy từng đạo bóng dáng hoặc từ đền, hoặc từ Lâu Các, hoặc từ bên trong hang động mạnh mẽ lao ra, bay thẳng hướng trời cao.

Mọi người đứng lặng im hồi lâu trong không trung, tất cả đều ngước mắt nhìn về phía phương hướng Thiên Tuyền Phong.

- Vút!

- Vút!

. . .

Tiếng gào thét trời long đất lở liên tiếp vang lên.

Chỉ chốc lát sau đó, mọi người liền thấy hồ nước xanh ngắt đã trôi nổi trong không trung tại Thiên Tuyền Phong cũng đã xấp xỉ gần một tháng lại bắt đầu khởi động kịch liệt . Phảng phất như đang bị cơn lốc khuấy đảo, từng đạo sóng lớn cao vài trăm thước bay lên trời, giống như ngay cả trời cao đều phải đâm ra một cái lỗ thủng thật lớn.

Uy thế kinh thiên động địa như thế giằng co gần hai khắc canh giờ rồi mới từ từ yếu bớt.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...