Tống Quỳnh Dao Chi Phượng Loan

Chương 11-2: Tân Nguyệt Tiến Cung (2)


Chương trước Chương tiếp

Nghe một chút nàng nghe được cái gì…

Còn đang trong hiếu kỳ liền quan hệ mập mờ với một nam nhân thì cũng thôi, lại còn chọn cái nam nhân đủ để làm a mã của mình…

Chọn cái nam nhân đủ để làm a mã của mình thì cũng thôi, ngươi lại còn ấp ôm, cử chỉ thân mật với một nam tử ở bên đường….

Ấp ôm, cử chỉ thân mật với một nam tử ở bên đường thì cũng thôi, ngươi còn mặc đồ tang ở trong lòng người ta làm bộ dạng chim nhỏ nép vào người…

Người là sợ người khác không biết người còn đang trong hiếu kỳ liền gấp gáp muốn thông đồng với nam nhân sao!

Nghe nói Tân Nguyệt cách cách kia vẫn là nữ nhi được Đoan thân vương sủng ái nhất, lần này dân loạn ở Kinh Châu, tuy rằng Tân Nguyệt không phải nguyên nhân chủ yếu, nhưng cũng có một phần vì nàng…. Đáng thương Đoan thân vương thi cốt chưa lạnh, nữ nhi của mình thế nhưng liền mặc đồ tang cấu kết làm bậy cùng nam nhân khác còn không biết che giấu như vậy….

Không giữ đạo hiếu, không biết liêm sỉ…

Đây là nữ nhi Đoan thân vương sủng ái nhất?

Đây là cách cách do vương gia khác họ của Đại Thanh dạy dỗ ra?

Nếu cách cách của Đại Thanh đều như vậy, vậy thì đập đầu chết hết luôn đi, miễn cho mất mặt xấu hổ!

Lan Hinh cùng Tình Nhi cũng là con mồ côi của vương gia khác họ, cũng giống nhau là cách cách do vương gia khác họ dạy dỗ ra. vì sao Lan Hinh cùng Tình Nhi ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, Tân Nguyệt cách cách kia còn lớn hơn chúng nó mấy tuổi, cư nhiên lại không biết điều như vậy đâu!

Trách không được Du thân vương cùng Tề thân vương chết trận sa trường, Đoan thân vương lại vì dân loạn mà chết, có lẽ là gia đình gì sẽ dạy ra nữ nhi như vậy đi….

– Thật sự là… – Hoàng hậu đập tay vào bàn, sắc mặt xanh mét, nói nửa ngày lại không nghĩ ra từ gì hình dung cho thích hợp.

– Rất làm càn! -Giữa ban ngày ban mặt lại làm ra việc không biết xấu hổ như vậy, trong mắt Tân Nguyệt cách cách kia còn có tôn vinh của hoàng thật hay không! Có dè dặt cùng ngượng ngùng của một nữ nhi hay không? Ngươi không biết xấu hổ, Ái Tân Giác La gia còn muốn mặt mũi đâu! Lỡ như lan truyền ra ngoài, nữ nhi của Ái Tân Giác La gia còn lập gia đình được hay không?!

Dân chúng sao lại hiểu được nhiều như vậy? Hơn phân nữa bọn họ ngay cả nữ nhi của hoàng đế là cách cách hay công chúa cũng đều không phân biệt rõ. Bọn họ chỉ biết Tân Nguyệt là cách cách, cùng các nữ nhi của hoàng đế, cách cách của dòng họ vương thất là giống nhau.

Lần này, các tôn thất dòng họ trong nhà có cách cách đang chờ kết hôn chắn chắn hận chết Tân Nguyệt cách cách này.

Một mình nàng liền cơ hồ phá hư tất cả mặt mũi của nữ nhi Ái Tân Giác La gia a!

– Hoàng ngạch nương, đừng tức giận. – Phượng Loan lại có vẻ thật lạnh nhạt, trừ bỏ lúc đầu nàng hơi kinh ngạc vì Tân Nguyệt bất trung bất hiếu ra ngoài, sau đó liền không có phản ứng gì, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến nàng. – Bất quá chỉ là món đồ chơi không biết điều, nếu người không thích, tuỳ tiện đuổi đi là được, tức giận vì một thứ như vậy, không đáng!

Nữ nhi Mãn Châu chưa xuất giá luôn là trân quý, lúc Đoan thân vương còn sống, thân phận của Tân Nguyệt cũng được xem như cao quý, đáng tiếc hiện tại cả nhà Đoan thân vương bị giết gần hết, chỉ để lại một Tân Nguyệt cách cách trong lòng tràn đầy tình yêu ngay cả hiếu kỳ cũng không giữ, cùng một thứ tử tuổi còn nhỏ, căn bản không làm được việc gì. Huống chi Đoan thân vương còn làm Kinh Châu dân loạn, nếu hắn còn sống, toàn bộ Đoan thân vương phủ đều khó thoát tội, chỉ là hiện tại hắn đã chết, hai hài tử của hắn trở thành con mồ côi, mới không thể trị tội. Bất quá…. Một thế tử mất đi vương phủ để dựa vào có lẽ còn có cơ hội thăng chức, nhưng đối với một cách cách trừ bỏ lập gia đình lại không có tác dụng gì….. A, cũng không phải là một món đồ chơi có thể tuỳ ý xử lý sao….. Nếu hoàng hậu thật sự không thích Tân Nguyệt, tìm một cái cớ làm nàng biến mất không tiếng động cũng không phải chuyện khó, người trong cung bị chết không rõ ràng này còn thiếu sao…..

– Đó thì không cần. – Cho tới bây giờ hoàng hậu cũng không nghĩ nữ nhi của mình là một người ôn nhu hiền lành, tại trong cung này, người tốt là tuyệt đối không có cách nào sống sót, người có thể sống, tự nhiên đều có bản lãnh của họ, nàng thà rằng nữ nhi của mình tâm địa ác độc chút, cũng không hi vọng nữ nhi vì cái gọi là thiện lương mà đánh mất tính mạng. Nàng cũng nhìn ra được, Phượng Loan đây là thật sự động sát ý, chỉ cần nàng nói một câu khôi vui, chỉ sợ không cần bao lâu, Tân Nguyệt cách cách sẽ vì những nguyên nhân linh tinh như ưu thương quá độ mà chết….. Chỉ là, tuy rằng nàng không thích hành vi cử chỉ của Tân Nguyệt, nhưng cũng không đến nỗi muốn đẩy nàng vào chỗ chết, giống như Phượng Loan nói, bất quá là một món đồ chơikhông lên được mặt bàn, nếu không thích mà nói, quăng ra xa chút không nhìn là được.

– Vẫn là mặc kệ nàng trước. – Cần phải trước hết nhìn xem hoàng đế là có ý gì…. Tuy rằng nếu Loan Nhi mở miệng, tám chín phần mười hoàng đế trượng phu càng ngày càng có tính nữ nhi khống của nàng sẽ không chút do dự mà đồng ý hành động của Loan Nhi hơn nữa càng thêm duy trì giúp đỡ….

– Loan nhi nghe lời hoàng ngạch nương.

– Cái Tân Nguyệt cách cách kia hẳn là sắp vào cung đi? – Bỗng nhiên Lan Hinh nói.

– Hoàng ngạch nương là đứng đầu lục cung, theo lý mà nói, hẳn là Tân Nguyệt cách cách nên tới thỉnh an hoàng ngạch nương, chỉ là hiện tại hoàng ngạch nương có thai, vì an toàn của hoàng ngạch nương, con nghĩ Tân Nguyệt cách sẽ không đến Khôn Trữ cung…. – Nhưng mà trong hậu cung này trừ bỏ Khôn Trữ cung của hoàng hậu, cũng chỉ còn một chỗ có thể thay thế hoàng hậu triệu kiến Tân Nguyệt cách cách.

Từ Ninh cung của thái hậu….

Bỗng nhiên hoàng hậu có chút lo lắng, với đức hạnh của Tân Nguyệt cách cách kia, nàng chỉ cần nghe thấy liền tức giận vô cùng, Lão Phật Gia lại còn tự mình triệu kiến, tuy rằng thân thể Lão Phật Gia xem như khoẻ mạnh, nhưng mà năm nay tuổi cũng đã không còn nhỏ, trăm ngàn lần không cần bị tức giận quá mức a….

– Lão Phật Gia triệu kiến Tân Nguyệt, thật sự không thành vấn đề sao?

Việc này thật đúng là không thể biết trước được….

Phượng Loan cùng Lan Hinh liếc nhìn nhau:

– Nếu không, chúng ta đi qua nhìn xem một chút? – Tốt xấu gì cũng cho Lão Phật Gia một chút dự phòng phải không?

– Nương nương! Không tốt!

Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một giọng nói sốt ruột.

– Hấp tấp ồn ào như vậy còn ra thể thống gì? – Phượng Loan đi ra ngoài, xem cung nữ bị ngăn lại, vẻ mặt sốt ruột kia, hơi hơi sửng sốt. – Ngươi là…..Trong cung hoàng mã ma?

– Công chúa điện hạ! – Cung nữ kia giống như gặp được cứu tinh vậy, vội vàng nói. – Nô tỳ là Thanh Tuyết trong cung thái hậu, xin ngài mau qua nhìn xem thái hậu đi, thái hậu bị Tân Nguyệt cách cách chọc giận hôn mê!

– Cái gì?! – Hoàng hậu cùng Lan Hinh đều giật mình, các nàng còn vừa mới lo lắng đâu, bên này thái hậu đã bị tức hôn mê? Đến cùng Tân Nguyệt cách cách này làm cái gì vậy a?!

– Hoàng ngạch nương người không có phương tiện đi, vẫn là nghỉ ngơi ở Khôn Trữ cung đi, con cùng Lan Hinh đi qua xem thử. – Phượng Loan thật nhanh quyết định nói. – Không cần lo lắng, hoàng mã ma sẽ không có chuyện gì đâu.

– Ân, các con đi đi. – Hoàng hậu gật đầu, lúc này hẳn là bên kia vẫn còn có chút loạn, thân mình nàng quả thật không dễ chịu không nên đi, miễn cho quấy rầy tới đứa nhỏ.

– Đi thôi. – Phượng Loan xoay người mang theo người đi về phía Từ Ninh cung.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...