Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 538: Huyết ngưng đao khắc Cao Đại Lâu ​


Chương trước Chương tiếp

Nhìn thấy Cao Đại Lâu dùng vật liệu tốt nhất trong tay để chế luyện hồn đạo khí, Hoắc Vũ Hạo không khỏi âm thầm gật đầu. Phương pháp luyện chế của hắn quả nhiên không giống Hồn Đạo Sư chính thống lắm, đặc biệt là ở một ít chi tiết thủ pháp, chính mình có phương thức đặc biệt. Nếu như vẻn vẹn là dựa vào tìm tòi liền có thể nghiên cứu chế tác hồn đạo khí đến trình độ này, lão gia hoả này tuyệt đối xứng đáng với hai chữ thiên tài a!
Cao Đại Lâu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Hoắc Vũ Hạo đang suy tư phía đối diện nói: "Huynh đệ, ngươi cũng đừng nhìn ta làm gì, ngươi sẽ không nhìn ra là ta đang làm gì được đâu. Con đường chế tác hạt nhân trận pháp này của ta và Hồn Đạo Sư bình thường không giống nhau."
Hoắc Vũ Hạo sửng sốt một chút, nhưng cũng phản ứng lại rất nhanh, chính mình nhìn kỹ đối phương, khiến vị Hồn Đạo Sư Cao Đại Lâu này cho rằng là đang quan sát hắn chế tác để bắt chước.

Khẽ mỉm cười, hắn cũng không có giải thích, cũng không tiếp tục nhìn kỹ đối phương, bắt đầu chế tác hồn đạo khí cho chính mình.
Vẫn như trước, Hoắc Vũ Hạo lựa chọn dùng đao khắc sẵn có trên bàn chế tạo. Tay phải đem viêm dương thiết đặt ở trước mặt rồi bắt đầu khắc họa.
So với Cao Đại Lâu dùng thủ pháp “dày nặng cổ điển”, quá trình điêu khắc của Hoắc Vũ Hạo có thể dùng từ tinh chuẩn, tốc độ cao để hình dung. Trong tay hắn, đao khắc như là một vật sống lại vậy, ngón tay ở đầu đao không ngừng bay nhảy lên. Mỗi một đao hạ xuống đều cực kỳ tinh chuẩn, nếu để cho một vài lão sư của Hồn Đạo Sư học viện đến xem, chắc chắn sẽ cho rằng hắn thuộc cấp bậc “sách giáo khoa” chế tác. Đoạn sắt tung bay, một hạt nhân trận pháp phức tạp dần dần hình thành bên trong.
Hoắc Vũ Hạo điêu khắc, động tác không quá dài, một đao xuống, thường thường chỉ khắc hoạ một đường ngắn, không giống Cao Đại Lâu: một đao ba nhát. Nhưng động tác của hắn ta quá nhanh, thường thường thời gian một cái nháy mắt, cũng đã xong xuôi mấy nhát cắt, hơn nữa một đao hạ tiếp một đao không hề có sự khác biệt gì.
Về mặt kỹ xảo, một đao ba nhát so với phương thức Hoắc Vũ Hạo nhiều đao khó khăn hơn nhiều, nhưng phương thức Hoắc Vũ Hạo lại thắng ở tính ổn định cùng chuẩn xác, không dễ dàng có sai lầm. Hơn nữa, ở tình huống sử dụng phổ thông đao khắc để chế tạo, trình độ sắc bén của đao khắc cũng rất khó bảo toàn. Với đặc thù cực kỳ cứng rắn của kim loại hiếm viêm dương nếu kéo dài tiếp xúc sẽ lưu lại vết tích điêu khắc, trái lại không bằng vận lực ngắn ngủi, dựa vào lực bộc phát mà khắc họa. Có tinh thần dò xét thần kỹ phụ trợ, điêu khắc như Vũ Hạo không chỉ không khác so với một đao ba nhát, mà tốc độ còn nhanh hơn nhiều.
Cao Đại Lâu rốt cục hoàn thành chế tác vỏ ngoài xong, ngẩng đầu nhìn lần thứ hai về phía Hoắc Vũ Hạo, cả người hắn trong nháy mắt rơi vào trạng thái dại ra. Hắn nhìn thấy gì? Nhìn thấy chính là từng đạo từng đạo tàn ảnh ở đầu ngón tay Hoắc Vũ Hạo đang bay lượn, căn bản là thấy không rõ lắm hắn đang làm gì, chỉ có những mạt sắt vụn không ngừng tung ra, rơi đều đều ở bên cạnh.
Chuyện này. . . . Chế tác hạt nhân trận pháp nhanh như vậy. Lẽ nào hắn không sợ phạm sai lầm sao? Đây là ý niệm đâu tiên trong đầu Cao Đại Lâu.
Hắn theo bản năng nhìn về con mắt Hoắc Vũ Hạo, bởi vì con đường xuất thân phá cách của hắn, hắn đối với chế tác hồn đạo khí có rất nhiều cảm ngộ so với học viên xuất thân từ học viện chính quy, cảm giác càng thêm mẫn cảm. Đối với một tên Hồn Đạo Sư mà nói, ánh mắt là thứ vô cùng trọng yếu, từ trong ánh mắt của đối phương liền có thể nhìn ra rất nhiều thứ.
Đó là một đôi mắt thế nào a! Trong suốt không hề có tạp chất. Sự chăm chú mang theo vẻ thâm thúy kỳ dị bên trong làm Cao Đại Lâu tập trung chú ý trong con ngươi Hoắc Vũ Hạo. Hắn chỉ cảm thấy tinh thần của mình bỗng hoảng hốt, phảng phất toàn bộ linh hồn đều bị ánh mắt thâm thúy kia của Hoắc Vũ Hạo hút đi. Đến khi hắn vội vàng thu hồi ánh nhìn, cúi đầu ngưng thần một lát mới xem như khôi phục bình thường.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...