Năm Năm Sau Kéo Em Lên Giường
Chương 16: Ngoại truyện
Thường thì những đôi tình nhân rối rít hẹn hò nhau, nói chuyện vui vẻ, chỉ là có những người, đêm này lại vô cùng bận rộn, giống như trong các quán ăn, giống như tiệm bánh ngọt của nhà Điền Mật
" Tại sao giáng sinh mọi người cũng muốn ăn bánh ngọt, không phải đi ăn tiệc Nô en ở những nhà hàng lớn mới đúng sao, tại sao lại đến đây ăn bánh ngọt a?" Tiểu Lâm đem lấy tóc mình cào cho rối mù như tổ chim, vùi mặt trước quầy thu ngân rên rỉ
" Đó là do bánh ngọt của bà chủ, khiến cho người ta khi ăn sẽ có cảm giác hạnh phúc, cho nên bọn họ cũng muốn cùng một nửa kia của mình đón giáng sinh , cùng chia sẻ hạnh phúc". Một vị khách vừa tiến vào , tốt bụng giải thích giúp Tiểu Lâm
" Có..khách". Tiểu Lâm không ngờ lại có khách đến cửa, vội vàng thu hồi nét mặt nửa chết nửa sống của mình:" Chỉ là tại sao không phải chúng ta mà là họ?"
"Bởi vì tôi không có bạn trai, làm phiền anh, tôi muốn lấy bánh ngọt dâu tây". Ngón tay thon dài của vị khách chỉ vào bánh ngọt dâu tây cuối cùng trong tủ
Tiểu Lâm đau lòng, bởi vì cậu cho là hôm nay khách đến ăn bánh ngọt nhiều, cho nên cậu nghĩ thầm sẽ giành cái bánh ngọt này ăn
" anh muốn ăn sao?". Vị khách kia giả bộ không thấy cũng không được, bởi vì biểu hiện của anh ta vô cùng rõ rệt:" Tôi có thể chia với anh"
" Thật sao? Đúng rồi, cô ơi, tôi hôm nay có thể sẽ tan làm tương đối trễ, nhưng mà hôm nay hẳn sẽ có người không ngại muộn, bây giờ cùng tôi chia sẻ miếng bánh ngọt này chứ?" Tiểu Lâm hào hứng đề nghị
" Được". Vị khách vui vẻ đồng ý
Núp ở phía sau nghe lén, Điền Mật không nhịn nở nụ cười trêu chọc, không ngờ, mùa xuân của Tiểu Lâm cũng tới
" Mật nhi, tối hôm nay cậu không cùng Đinh Chấn mừng giáng sinh sao?" Đường Đường vô cùng tò mò hỏi chuyện của bạn
Cô giật mình,, thật ra cô quên hôm nay là đêm giáng sinh
Khi cô còn đang suy nghĩ tại sao hôm nay đơn đặt hàng nhiều hơn ngày thường gấp đôi, thì Tiểu Lâm mới la hét nói ra chuyện này
Cô hoàn toàn quên mua quà giáng sinh, hơn nữa nếu cô muốn đi mua, cũng phải đem những đơn đặt hàng này làm cho xong, xong hết cũng đến tối, cô sợ thời gian gấp gáp, sẽ không mua được quà thích hợp để tặng
" Mật nhi, cậu làm một cái bánh ngọt cho anh ấy, không phải là được sao?". Nghe được bạn tốt đang lo lắng, Đường Đường nói:" Cậu là sư phụ làm bánh ngọt, có thể làm ra một cái bánh ngọt đặc biệt cho người yêu ăn?"
Cô bừng tỉnh, nhanh chóng suy nghĩ xem mình nên làm bánh ngọt như thế nào? Bỗng nhiên một ý tưởng nảy ra trong đầu, khiến cô cô quyết định trong nháy mắt
Hơn tám giờ tối, trên đường phố đông đúc, có một người đàn ông cao lớn, đứng nghiêm bên ngoài nhìn vào cửa hàng bánh ngọt xinh xắn
Anh đã đợi hơn cả tiếng đồng hồ, anh biết, anh thích nhất người nào đó, nên dù cô có quên hôm nay là giáng sinh cũng không sao, không cần vội vã, chỉ cần anh nhớ là được rồi
Vì cho cô niềm vui , cho nên anh cố ý không nói cho cô biết, sẽ đến trước cửa hàng bánh ngọt đợi cô, chỉ là thời gian từng giây, từng phút trôi qua anh bắt đầu nghi ngờ, cái cô bé kia có hay không sẽ không tan làm sớm đây?
Thật may, là đèn tiệm bánh ngọt bắt đầu tắt hết, bên trong từng người, từng người lần lượt đi ra
Chỉ cần nhìn một cái , là anh liền nhận ra người mà mình thích nhất, cũng là người mà anh muốn gặp nhất, mà cô, cũng rất nhanh phát hiện ra anh, vội vàng chạy đến trước anh, anh không nhịn được đôi tay vươn ra, ôm cô vào trong ngực
" Sao anh lại tới đây? A , sao mặt anh lại lạnh như băng vậy? Anh đợi ở đây rất lâu rồi sao?". Người trong ngực đưa tay lên vuốt mặt anh, vì lạnh mà phát hiện ra
Lòng bàn tay của cô ấm áp, giống hệt như lò sưởi
" Hôm nay là giáng sinh". Nói xong, thuận tay muốn ôm lấy đồ trên tay cô
" Không cần , không cần, đồ này không nặng, em có thể tự cầm được". Cô phất tay một cái, sau đó cởi khăn quàng cổ của mình, quàng lên cổ anh:" anh quàng một chút sẽ ấm, tại sao lại không vào của hàng bánh ngọt, ở đó rất ấm mà?"
" Bời vì anh muốn cho em một niềm vui, thích không?". Anh rất ít khi làm những chuyện lãng mạn, đây là từ đồng nghiệp học được câu nói này
Chỉ là, đươn nhiên người trong ngực vô cùng vui mừng, nhưng cô cũng lo cho sức khỏe của anh, sợ anh cảm lạnh. Đợi khi anh đảm bảo lần sau tuyệt đối không để cho mình lạnh băng như vậy nữa, bọn họ mới nắm tay cùng nhau về nhà
Cô nói, tối hôm nay khắp nơi đều là người chen lấn nhau, chi bằng về nhà còn tốt hơn
Về đén nhà, áo khoác còn chưa có cởi ra, cô liền đem cái túi lớn, lấy ra một cái hộp bằng giấy, mà hộp giấy này thì không xa lạ gì với anh, phía trên hộp có hiện lên tên cửa hàng, cùng địa chỉ, số điện thoại, nhưng," Đây là?" anh nghi ngờ hỏi
" Đây, cái này...". Mặt của cô hồng hồng, không biết là do gió lạnh thổi vào hay là vì cái khác:" Bởi vì em mơ hồ quên hôm nay là đêm giáng sinh, cho nên không có chuẩn bị quà tặng cho anh, cái này là bánh ngọt em làm quà giáng sinh tặng anh có được không?" meo meo lấy lòng cười một tiếng
Thật ra thì anh sớm biết cô đã quên, nhưng không có nghĩ đến chuyện cô sẽ làm cho anh một cái bánh, bởi vì anh biết hôm nay cô rất bận, có rất nhiều đơn đặt hàng đến, vậy mà cô còn chuẩn bị cho anh một cái bánh ngọt
" cảm ơn", từ đáy lòng anh chân thành cảm ơn cô
" Đừng nói như vậy". Cô ngượng ngùng, để hộp giấy trên bàn nhỏ phòng khách, mở ra, đó là một chiếc bánh ngọt socola màu đen
Nhìn chiếc bánh ngọt đó, không biết vì sao, chợt có cảm giác cổ họng mình đang giật giật
Cô không có phát hiên ra biểu hiện của anh, tự mình lấy ra nến cùng hộp quẹt:" anh tắt điện đi có được không? Chúng ta đốt nến"
Anh không có dị nghị, đem đèn trên tường tắt hết, cả phòng khách đều mờ mờ tối, chỉ còn lại ánh sáng phát ra từ ánh nến và mấy đồ trang sức trong tủ kính, anh xoay người lại nhìn người phụ nữ mà mình yêu thương, cô ở dưới ánh nến, nở nụ cười so với đường còn ngọt ngào hơn, dịu dàng nói với anh:" Nô en vui vẻ"
Tim của anh, giống như bị một người bóp một cái mạnh
"A Chấn, mau đến đây". Cô hướng anh vẫy vẫy, anh giống như bị mê hoặc từng bước,từng bước đi tới, ngồi vào chiếc bàn nhỏ, nhìn bánh ngọt một cách thèm thuồng, nhìn cô cầm thìa xúc bánh ngọt đến miệng anh
Động tác đút cho anh ăn của cô có chút cứng ngắc, nhưng là cô đã vô cùng cố gắng, cho nên anh há miệng, ăn miếng bánh ngọt
Hương vị socola cay đắng tinh khiết tràn ngập trong miệng, cùng mùi vị bánh ngọt trong trí nhớ của anh là giống nhau như đúc
" Ăn ngon không?" cô mong đợi nhìn anh, mong anh đánh giá
" Ăn ngon", anh từ từ trả lời, không nói cho cô biết, đây là cái bánh ngọt đầu tiên, sau năm năm anh mới được nếm thử
Chocola đắng, để lâu sẽ thành ngọt, hơn nữa mùi vị ở lại trong miệng càng lâu so với các loại bánh ngọt khác
Cô vui mừng cười, lần nửa xúc một miếng bánh ngọt cho anh ăn
Bánh ngọt nho nhỏ rất nhanh bị anh ăn hết sạch, đến miếng bánh cuối cùng, anh không lập tức nuốt vào, mà sau đó ôm cô, hôn lên môi cô
Mùi vị của socola, tan ra trên đầu lưỡi hai người, có chút đắng, nhưng nhiều hơn là vị ngọt ngào
Cái hôn này thật lâu mới dừng lại
" Mật nhi". Anh khẽ gọi tên cô
" hả". Mở lớn đôi mắt mù mịt nhìn anh, bộ dáng vô cùng chuyên chú, giống như trên thế giới này chỉ còn mình anh và cô
" Anh yêu em". Rất nhiều tình cảm, nhưng chỉ có thể dùng ba chữ này biểu đạt, ba chữ này thôi mới có thể biểu đạt tình cảm đang trào dâng mãnh liệt
Nghe anh nói vậy, cô cười càng ngọt ngào hơn, đưa tay ôm cổ anh:" Em cũng yêu anh". Đáp trả lại anh, nếu anh đã lên tiếng cô dĩ nhiên cũng phải trả lời anh rồi
Anh không nhịn được, cúi đầu xuống, hôn lấy đôi môi so với mật, so với đường càng ngọt hơn, anh không biết tại sao anh lại càng ngày càng yêu cô như vậy, nhưng anh thích
Tốt nhất, là có thể cùng cô chung sống
Tốt nhất, là càng ngày càng yêu cô nhiều hơn
Ánh nến ấm áp, đem bóng dáng quấn quýt của hai người, phản xạ trên mặt đất
Hình ảnh kia, thật là đẹp, thật là rung động lòng người.
hết