Vũ Động Càn Khôn

Chương 1181: Chúng ta nên quay về rồi


Chương trước Chương tiếp

Thấm tho?t đ? lại nửa th?ng nữa tr?i qua.

Cực bắc Y?u Vực, nơi hoang nguy?n ngập đầy canh kh? sắc b?n, từ sau khi kh?ng gian bị vỡ kia biến mất, địa vực n?y cũng đ? trở lại với sự vắng vẻ trước đ?y, cảnh tượng ?c liệt mấy th?ng trước đến nay đ? kh?ng c?n dấu vết g? nữa.

Canh phong cuộn tr?o, những cơn b?o giống như những con cự m?ng th?ng thi?n c?n qu?t v?ng đất n?y, trước sức mạnh cuồng bạo đ?, kh?ng gian dường như trở n?n biến dạng.

Sự c?n qu?t đ? kh?ng biết k?o d?i bao l?u, đột nhi?n trong kh?ng gian nơi s?u nhất của hoang nguy?n đột nhi?n t?ch ra, một luồng sức mạnh h?ng hồn kh? l?ng h?nh dung bắn phụt ra.

Khi ấy c? hai th?n ảnh bước ra từ trong kh?ng gian nứt ra kia.

- Cuối c?ng cũng ra rồi?

Hai người vừa bước ra nh?n cảnh tượng quen thuộc trước mắt, tr?n gương mặt l? nụ cười nhẹ nh?m như tr?t được g?nh nặng, tuy m?i trường ở đ?y khắc nghiệt, nhưng trong mắt họ lại v? c?ng th?n thiết.

Hai người n?y đương nhi?n l? L?m Động v? C?n Linh vừa tiếp nhận truyền thừa của Th?n Phệ Chủ. Sau ba th?ng, cuối c?ng họ cũng ho?n th?nh truyền thừa một c?ch thuận lợi, đồng thời tho?t được khỏi Lu?n Hồi Hải.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...