Điều này nằm trong dự đoán của Tào Bằng, đồng thời cũng có chút khiến hắn bất ngờ.
Lý Nho quả nhiên không hổ với danh xưng chủ mưu đệ nhất của Lương Châu năm đó, tính toán phản ứng của Viên Thị chuẩn xác như thế.
Như vậy tiếp theo, Mã Đằng chắc sẽ ra tay.
Tào Bằng không vội nói tin này cho những người khác, mà sau một hồi trầm tư, hắn tiếp tục bảo mọi người khai khẩn đất đai.
Đến thì đến đi, lẽ nào lão tử ta còn sợ cha con Mã gia nhà ngươi sao?
Kim Thành quận Giải.
Hàn Toại cũng nhận được tin Cao Can xuất binh, y đi lại loanh quanh trong phòng khách, chần chừ không quyết. Y không biết, có nên xuất binh hay không?
Mã Đằng gửi thư, mời y liên thủ xuất binh.
Thế nhưng trong lòng Hàn Toại lại không muốn cùng Mã Đằng tạo phản.
Sứ giả của Viên Thượng đã vẽ ra một chiếc bánh lớn cho Mã Đằng, khiến Mã Đằng mê mẩn. Nhưng trong mắt Hàn Toại, kế hoạch đó dường như không thể thực hiện. Viên Thiệu còn chưa phải là đối thủ của Tào Tháo, huống chi là huynh đệ Viên Thượng? Nếu chuyện này do một tay Viên Thiệu bày ra thì Hàn Toại nói không chừng sẽ lung lay. Nhưng huynh đệ Viên Thượng chỉ là hạng người chí lớn nhưng tài mọn, tuyệt đối không có khả năng.
Mã Đằng có dã tâm rất lớn, hơn nữa còn cực kỳ kiêu ngạo.
Sau khi cậy thế của tướng quân Mã Viện, gã luôn muốn gây dựng đại nghiệp. Lúc ở Hà Tây, gã đã gặp hạn lớn, dù nguyên khí không bị thương nhưng lại khiến hắn không thể chịu đựng được. Hơn nữa Hà Tây đối với Võ Uy mà nói có ý nghĩa chiến lược cực kỳ quan trọng, Mã Viện đương nhiên sẽ không cam tâm tình nguyện ngồi nhìn Hà Tây bị người khác chiếm mất, bất cứ lúc nào cũng có thể uy hiếp tới Võ Uy.
Gã muốn đoạt lại Võ Uy!
Điều này Hàn Toại rất rõ trong lòng.
Nhưng vấn đề là, gã có thể giành lại được không?
Hàn Toại không hiểu Tào Bằng lắm, nhưng cũng từng nghe nói qua danh tiếng của hắn.