Tào Bằng ghìm cương ngựa bên ngoài thành Tuy Dương, lòng không khỏi cảm thán hàng nghìn hàng vạn lần.
Kiếp trước, hắn đã từng tốt nghiệp trường Cảnh sát Tuy Dương. Hắn đã từng sống ở cố đô ngàn năm này khá lâu, vốn tưởng rằng khi về lại chốn cũ sẽ vô cùng xúc động. Nhưng khi đến bên ngoài thành Tuy Dương, hắn lại cảm thấy rất bình tĩnh, cũng không có chút xúc động nào cả.
Tuy Dương này không sánh được với Lạc Dương.
Tào Bằng nhận ra mọi chuyện ở kiếp trước dường như đã bị hắn quên mất rồi.
Cho đến giờ, hắn đã không còn nhớ rõ nổi những chuyện ở kiếp trước nữa, chỉ còn lại một vài chuyện mơ hồ lúc nhớ lúc quên mà thôi.
Trong lịch sử, cố đô Tuy Dương được chia làm Hán Ngụy Tuy Dương và Tùy Đường Lạc Dương.
Lạc Dương ở đời sau được xây dựng trên nền móng của Tùy Đường Lạc Dương, Tuy Dương mà Tào Bằng đang thấy trước mắt chính là thành Hán Ngụy Tuy Dương.
Tuy Dương thành, tường thành phía nam tiếp giáp Tuy Thủy, tường thành ở ba hướng đông, tây, bắc còn cao hơn tường thành phía nam nhiều.
Trong đó, tường thành nam bắc dài chừng 3,8 km, chiều rộng chừng 25-30 met. Tường thành nối liền đông tây dài chừng 4 km. So về độ dài với tường thành phía tây thì tường thành phía đông ngắn hơn. Hơn nữa, độ dày của tường thành không đồng nhất, ước chừng 20 mét.
Ngay cả đô thành Đông Hán, Sồ Dương từng được coi là thành thị lớn nhất, phồn hoa nhất Đông Hán, thậm chí Trường An ở Quan Trung cũng không thể sánh bằng.
Vách tường thành có màu xám.
Dưới ánh sáng mặt trời, cố đô Tuy Dương mang vẻ thê lương, lại thêm một chút tan hoang, đổ nát. Mỗi bên tường thành đều có năm cánh cổng.
Có khi là một cửa một động, có khi là một cửa hai động, tại cửa ở vị trí trung tâm là một cửa ba động, cũng là chính là cửa thành chính của Tuy Dương.