Quan Sách

Chương 1317: Biết đi về đâu?




Bắc Kinh, Trần Kinh năm nay lại trở về Bắc Kinh ăn tết.

Năm trước khi Trần Kinh trở về Bắc Kinh, mọi người bàn tán rất nhiều về tin Trần Kinh được thăng chức.

Mà sau tết, Trần Kinh trở lại Sở Giang liền được đề bạt lên làm thường ủy Tỉnh ủy, Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy, được nằm trong chuỗi các cán bộ lồng cốt quyết định chính sách của Sở Giang.

Mà mới cách một năm, Trần Kinh lại trở về Bắc Kinh ăn tết, tin đồn Trần Kinh nhận vị trí mới lại vẫn được mọi người bàn tán.

Trong vòng một năm, Trần Kinh đã nhảy ba cấp.

Hiện giờ Trần Kinh chắc chắn là có tên trong danh sách cán bộ trẻ được bồi dưỡng của Ban Tổ Chức.

Mà trong số hồ sơ tư liệu về Trần Kinh của Ban Tổ Chức, lý lịch và thành tích của Trần Kinh cũng khiến cho người khác không thể không tâm phục khẩu phục.

Nhất là quãng thời gian Trần Kinh công tác ở Lĩnh Nam và đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Kinh Giang, hắn đã khiến bộ mặt kinh tế của nơi đó thay đổi một cách ngoạn mục, đó là một thành tích khó mà phủ nhận được.

Hơn nữa hắn còn chưa tới bốn mươi tuổi, ở độ tuổi này, trong các cán bộ trẻ tuổi của cả nước không ai có thể so sánh được với hắn.

Mà không nghĩ cũng biết lần này Trần Kinh trở về Bắc Kinh sẽ nhận được sự quan tâm như thế nào.

Phải biết rằng, cán bộ thực quyền cấp Phó tỉnh, thường thì sẽ không được rời khỏi cương vị nghỉ phép, nhất là các ngày lễ lớn như tết, lúc nhân dân vui vẻ đón mừng năm mới, thì các cán bộ đương quyền phải hi sinh thời gian nghỉ ngơi của mình, để làm tốt nhiệm vụ của mình.

Trần Kinh có thể rời khỏi cương vị Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy, điều này đồng nghĩa với cái gì?

Dường như đáp án đã quá rõ ràng rồi.

Năm nay Phương gia tổ chức ăn tết rất lớn, Phương Lộ Bình bị bệnh dạ dày mới làm phẫu thuật, giờ đang trong giai đoạn dưỡng bệnh. Là cán bộ trong Quốc Vụ Viện, ông ta khó mà có cơ hội dưỡng bệnh như vậy.

Mà sau tết, cũng là mừng thọ một trăm tuổi của Phương lão tướng quân.

Vì vậy con cháu mấy đời Phương gia, ai có thể đến được thì đều cố gắng đến hết.

Phương gia là trung tâm của hệ Tây Bắc. Phương gia có đại lễ, tất nhiên là lan truyền khắp hệ Tây Bắc rồi.

Sau khi Trần Kinh trở về Bắc Kinh, hắn đã lần lượt gặp mặt mấy vị lãnh đạo lão thành của hệ Tây Bắc, như cựu Trưởng ban Văn Trác Nam, hay lão tướng quân Cổ Minh Phàm.

Cấp bậc của hai người tương đối cao, sau khi nghỉ hưu họ đều được hưởng những đãi ngộ của lãnh đạo cấp Phó của quốc gia. Một người sống ở khu nhà dành cho cán bộ nghỉ hưu của Trung Ương, một người sống ở biệt thự Bát Nhất.

Tinh thần của hai người đều rất tốt, nhạy bén với vấn đề, tuy là đã nghỉ hưu mấy năm rồi, nhưng họ vẫn chưa bị lãng quên, vẫn rất nhiều người tới nhờ cậy, hỏi thăm.

Hệ Tây Bắc tương đối lớn, người rất nhiều. Người của họ có mặt trên toàn quốc.

Tuy hiện giờ hệ Tây Bắc chủ yếu do Phương Lộ Bình khống chế, nhưng vẫn còn rất nhiều người gặp khó khăn trong công việc, trong những vấn đề quan trọng nếu không thể giải quyết được, thì bọn họ sẽ đến thăm hỏi những cán bộ đã nghỉ hưu, tìm kiếm sự giúp đỡ và hỗ trợ từ họ.

Thực ra Trần Kinh không quen thân với hai người này.

Lúc bọn họ còn trên cương vị, thì cấp bậc của Trần Kinh còn rất thấp, về cơ bản là không xuất hiện được trong tầm mắt của bọn họ.

Nhưng giờ thì khác rồi. Nếu coi Trần Kinh là một thành viên của hệ Tây Bắc, Trần Kinh đương nhiên là ngôi sao chính trị mới nổi sáng nhất trong một loạt người.

Không chỉ trên dưới hệ Tây Bắc hết sức quan tâm tới Trần Kinh, ngay cả các hệ chủ chốt như hệ Hoàng Hải, hệ Kinh Tân, những người đương quyền, bọn họ đều không thể bỏ qua sự tồn tại của Trần Kinh.

Ví dụ như Thủ tướng Miêu đã đề cử Trần Kinh tới Hoàng Hải nhận chức, ông ta gọi Trần Kinh là đại diện cho cán bộ trẻ làm kinh tế thời đại mới.

Hiểu rõ kinh tế phương tây, hiểu rõ trào lưu của thế giới, Hoàng Hải là một thành phố đang quốc tế hóa, phải giúp quốc gia bồi dưỡng cán bộ trẻ.

Ông ta cho rằng, Trần Kinh tới Hoàng Hải đảm nhiệm trọng trách nặng nề, không chỉ có lợi với sự trường thành, năng lực và ý thức phát triển của Trần Kinh, cũng sẽ có tác dụng tích cực đối với hình tượng của thành phố và cả nền kinh tế của Hoàng Hải.

Ngoài Miêu Cường, Bí thư đương nhiệm của Lĩnh Nam là Mạc Chính cũng đã đề nghị với Trung Ương rằng, ông ta hi vọng điều động Trần Kinh làm thường ủy Thành ủy Lĩnh Nam, Bí thư Thành ủy thành phố Việt Châu.

Việt Châu là cửa ngõ lớn phía nam của quốc gia, chọn người đứng đầu, luôn luôn được mọi người quan tâm.

Cuối năm nay, vừa may vị trí Bí thư Thành ủy Việt Châu bị khuyết, hầu như tất cả các hệ chủ chốt của quốc gia đều tham gia cạnh tranh vị trí này.

Một loạt các Bí thư Thành ủy của nước cộng hòa, chỉ những cán bộ ưu tú nhất mới có thể đảm nhiệm, trong lúc mọi người cạnh tranh, Bí thư Mạc Chính lại đề cử Trần Kinh, từ đó có thể thấy Trần Kinh hiện giờ được mọi người quan tâm như thế nào, hơn nữa quan hệ cũng rất rộng.

Còn có người đề cử Trần Kinh tới Tô Bắc, Liêu Đông nhận chức, thậm chí nhiều người đề cử Trần Kinh tới nhận chức ở Tây Bắc, hôm nay Trần Kinh tới thăm hỏi những cán bộ hệ Tây Bắc, tất nhiên trở thành khách quý rồi.

Sở thích của Văn Trác Nam và Phương Lộ Kiên tương đối giống nhau, họ đều thích cây cối hoa cỏ.

Trong vườn ông ta trồng rất nhiều hoa cỏ, cây cảnh, sau khi nghỉ hưu, ông ta ở nhà an hưởng tuổi già, chăm sóc cây cảnh, sống một cuộc sống an nhàn vui vẻ.

Trần Kinh tới nhà ông ta, ông ta nhiệt tình nói chuyện với Trần Kinh về hoa cỏ, ông ta rất cao hứng.

Về lĩnh vực này Trần Kinh cũng không phải là người ngoài nghề, trước kia hắn còn ở chức thấp, vì lão tướng quân có sở thích này, nên hắn cũng rất quan tâm tới điều này.

Tuy trình độ không cao, nhưng cũng được xem là người trong nghề.

Hai người nói chuyện rất hợp nhau, Văn Trác Nam liền hỏi: -Tiểu Trần, cậu vẫn chưa tới bốn mươi tuổi đúng không?

Trần Kinh cung kính trả lời: -Vâng, tôi năm nay ba mươi tám tuổi, cũng sắp bốn mươi rồi!

Văn Trác Nam gật đầu, rồi lắc đầu nói: -Năm sau tôi tám mươi tuổi rồi, tôi lớn hơn cậu cũng bốn mươi tuổi nhỉ!

Ông ta nhìn Trần Kinh mấy cái, trong lòng thầm cảm thán.

Hôm qua Phó chủ tịch thường trực Sở Giang Lục Kí Ngôn tới thăm ông ta, tâm trạng rất tồi tệ, qua lời nói có thể thấy được ông ta không vừa lòng với vị trí mới ở Sở Giang.

Vợ của Lục Kí Ngôn là cháu gái của Văn Trác Nam, Văn Trác Nam coi như là cậu vợ của Lục Kí ngôn, Lục Kí Ngôn có thể tung hoành ở Tây Bắc nhiều năm như vậy, và có thể thể hiện được hết tài năng của mình, đằng sau không thể thiếu được sự hậu thuẫn của Văn Trác Nam.

Mà lần này Lục Kí Ngôn tới Trung Nguyên, ông ta cũng cố ý tới thăm hỏi Văn Trác Nam.

Lúc đó Văn Trác Nam đã dặn dò ông ta, dặn ông ta tuyệt đối phải làm tốt công tác đoàn kết, tuyệt đối không được mang cái tính tình xấu học được từ Tây Bắc tới Trung Nguyên.

Cán bộ Tây Bắc, thường rất nóng tính, tác phong làm việc thường rất lỗ mãng đơn giản, tác phong làm việc như vậy ở Tây Bắc thì được, nhưng đến Trung Nguyên được sao?

Lục Kí Ngôn tất nhiên là nghe theo ý kiến của Văn Trác Nam.

Nhưng sau khi ông ta tới Sở Giang thì mới phát hiện, tình hình ở đây phức tạp hơn ông ta tưởng tượng rất nhiều, đừng nói ông ta không mang cái tính đó đi, dù có tính cách đấy thì ông ta cũng có thể làm gì chứ?

Kết cấu của phe phái ở Sở Giang rất phức tạp, ông ta là người ngoài tới có thể nói là bị cô lập một mình.

Cho dù Từ Tự Thanh đã để lại cho ông ta không ít, nhưng những người này cũng không phải là nhất nhất mọi thứ đều nghe theo ông ta.

Ông ta thăm dò vài lần, nhưng bao nhiêu lần thử là bấy nhiêu lần thất bại.

Nhất là vài lần đụng độ với Trần Kinh, càng khiến cho ông ta mặt mày xám xịt, thảm hại hết sức.

Ông ta ở Sở Giang ấm ức như vậy. Về Bắc Kinh Văn Trác Nam hỏi thăm tình hình Sở Giang, ông ta kể từng chuyện, chút hết bầu tâm sự của mình.

Lời nói rất công kích tới Trần Kinh, ông ta bảo Trần Kinh là chia bè kéo phái, bắt lãnh đạo vào khuôn khổ, lập ra nhiều quy định. Tác phong làm việc độc đoán chuyên quyền, nhiều người ở Sở Giang rất oán trách.

Lúc đó Văn Trác Nam không nói gì, việc này khiến ông ta rất buồn bực trong lòng.

Mãi tới hôm nay gặp mặt Trần Kinh, lại thấy Trần Kinh ôn hòa nho nhã như vậy, hai người nói chuyện về cây cảnh, rồi nói sang chuyện Sở Giang, rõ ràng là một người nho nhã, sao có thể tìm thấy vẻ độc đoán chuyên quyền trên người của người trẻ tuổi này chứ?

Văn Trác Nam là cán bộ lâu năm của Ban Tổ Chức Trung Ương, ông ta đương nhiên biết tình hình trên dưới rồi.

Cán bộ có quyết đoán, có thể đạt được thành tích hay không, có thể bảo đảm sự ổn định của một khu vực hay không, nhân dân an tâm hay không, đây mới là tiêu chuẩn để phán xét một người cán bộ tốt hay xấu.

Còn việc có người ở sau lưng gièm pha, đặt điều, việc này không thể xem là thật.

Thể chế của nước cộng hòa chính là như vậy. Một cán bộ thành tích nổi trội, mọi mặt đều rất tốt, sẽ khiến cho nhiều người ghen ghét, ngưỡng mộ, ghen tỵ, ở dưới không phải đều thế sao?

Nghĩ tới đây, ông ta có chút thất vọng về Lục Kí Ngôn.

Ở Sở Giang một năm, không làm được ra thành tích gì, lại suốt ngày ôm oán hận.

Mà cục diện của Sở Giang từ năm ngoái bắt đầu, rõ ràng bắt đầu thay đổi, ở khu vực Trung Nguyên bắt đầu thể hiện được mình, Lục Kí Ngôn sao còn nhiều oán trách vậy?

Ông ta có oán trách, chỉ có thể nói rõ ông ta chưa có thể hòa nhập được mình vào tập thể ở Sở Giang, cán bộ như vậy có thể không khiến người khác thất vọng sao?

Núi Bát Bảo, Bắc Kinh.

Gió bắc đìu hiu, vạn vật tiêu điều, chỉ có cây tùng bách ở trong gió bắc là vẫn đứng sừng sững, hiên ngang ở đó.

Trần Kinh cùng vợ và con gái tới quét dọn mộ của lão tướng quân xong, hắn đứng im bên cạnh mộ, không nói gì, lâu sau vẫn không nói gì.

Thời gian nghỉ tết, thực sự là khoảng thời gian mệt mỏi nhất, phải đi ăn uống, thăm hỏi rất nhiều, mỗi ngày về cơ bản là không được nghỉ ngơi mấy tiếng.

Hôm qua, Trưởng ban Mễ của Ban Tổ Chức Trung Ương cuối cùng đã nói chuyện với Trần Kinh.

Lời của ông ta có hai ý, thứ nhất là Trung Ương chắc chắn sẽ chuyển vị trí công tác của hắn, vì vậy cái suy nghĩ Trần Kinh có thể tiếp tục ở Sở Giang làm việc đã bị phá vỡ.

Về vấn đề này, Mễ Tiềm đã nghiêm khắc phê bình Trần Kinh, từ lúc nào mà Sở Giang lại xuất hiện hệ Kinh Giang vậy? Tại sao lại sinh ra cái hệ Kinh Giang vậy? Trần Kinh đã từng nghĩ qua chưa, chính vì cái hệ Kinh Giang đấy, Ban Tổ Chức Trung Ương đã nhận được bao nhiêu tố cáo liên quan tới vấn đề này của Trần Kinh!

Ông ta phê bình Trần Kinh ngu dốt, không có tính nhạy cảm trong chính trị, không biết bảo vệ mình, ở Sở Giang có chút thành tích là quên hết mọi thứ.

Điều động Trần Kinh rời khỏi Sở Giang, theo ý nghĩa nào đó chính là bảo vệ hắn.

Ý thứ hai của Mễ Tiềm là khả năng Trần Kinh tới vùng duyên hải làm việc là rất cao, ông ta yêu cầu Trần Kinh phải lập tức tự vấn lại bản thân, phải biết rõ ưu khuyết điểm của bản thân, phải biết rõ vị trí của mình.

Phải nhanh chóng thích ứng với thân phận cán bộ cấp cao của Đảng, phải có lý tưởng và chủ trương chính trị của bản thân, đây là nhân tố cơ bản mà mỗi cán bộ cấp cao của Đảng nhất định phải có.

Hai người nói chuyện hơn một tiếng, Mễ Tiềm nói rất nhiều, mà Trần Kinh cũng thu hoạch được rất nhiều.

Lúc đó, hắn đứng thẳng người, nói một loạt những điều trong lòng nghĩ.

Sở Giang rất khó bỏ, nhưng lại không thể không bỏ, mặc dù chức vị cao, nhưng vẫn không thể tự mình chọn chỗ thích hợp với mình, trong lòng có chút bất lực.

Tiếp theo đây, hắn sẽ đi về đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.